“Hả?”, người nhà họ Tô sửng sốt, Tô phu nhân lại càng thêm lo lắng: “Nếu Vương Phi không có cách nào thì chẳng lẽ con ta chỉ có thể tiếp tục hôn mê như vậy sao, lỡ như có một ngày…”
“Cho dù bà có nói như vậy thì bản vương phi cũng không thể nghiên cứu ra phương pháp trị liệu ngay được, dù sao cũng phải tốn một chút thời gian”, Thích Vy không phải cố ý đùa giỡn bọn họ, ngược lại sau khi xác định Tô Bạch Huy trúng cổ thì nàng chẳng những không hề quan tâm đến chuyện Tô gia ép buộc nàng nữa mà còn hạ quyết tâm vật thí nghiệm này nhất định phải do mình xử lý, ai cũng đừng hòng tranh đoạt VỚI nàng!
“Thay vì lãng phí thời gian với bản vương phi, chi bằng các người đi điều tra gần đây Tô Bạch Huy đã trêu chọc phải người nào, tốt nhất là phải tìm ra được người hạ cổ”, nói xong nàng liền chuẩn bị rời đi bởi vì nàng còn vội trở về nghiên cứu cổ độc một chút.
Người nhà họ Tô thấy nàng muốn rời đi thì lại càng khẩn trương, Tô phu nhân vội vàng hỏi: “Vương Phi không kê chút thuốc cho Huy nhi, hay là nghĩ biện pháp giúp nó tỉnh lại sao?”
Cứ như vậy mà rời đi?
Thích Vy liếc nhìn Tô phu nhân một cái, nói: “Nếu đã xác định không phải bị bệnh thì tất nhiên không thể dùng thuốc tùy tiện, lỡ như uống thuốc bậy xảy ra vấn đề thì ai chịu trách nhiệm?”
Tô phu nhân thiếu chút nữa đã buột miệng nói ra câu “Đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871220/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.