“Mẹ! Mẹ véo con làm gì!”, Trần Quý Dương càng hét to.
Hầu phu nhân: “ị”, thật chẳng ra sao! Đúng là muốn bà ta tức chết mà!
“Bá mẫu, người đừng…”, Phó Vân Thi nhìn mà đau lòng: “Hay là ta uống cùng chàng”.
Không đợi Trần Quý Dương nói gì, Thích Vy đã cắt ngang từ chối: “Không được! Sức khỏe của ngươi thế nào, tự mình còn không rõ sao? Đâu thể uống thuốc bừa bãi, thuốc này là để giải trừ độc tố cho hắn, bên trong có vài loại thuốc có dược tính đặc biệt, ngươi uống rồi cũng không có lợi”.
Hầu phu nhân cũng vội nói: “Đúng, Thi Thi à, con đừng góp vui bừa bãi, thuốc đâu thể uống linh tinh chứ, Dương Nhi được ta chiều hư rồi, chút đắng này cũng không uống được, sau này còn trông mong nó làm được gì?”
“Vậy…”, Phó Vân Thi nhìn Trần Quý Dương nhìn mình với vẻ đáng thương, đề nghị với Thích Vy: “Chẳng phải có thuốc viên sao, có thế làm thành thuốc viên cho chàng uống không?”
Trần Quý Dương gật đầu lia lịa, trong lòng vui sướng nghĩ, quả nhiên vãn là Thi Thi biết thương mình!
“Cách nghĩ rất tốt, nhưng, không được”, Thích Vy tàn nhẫn từ chối: “Phương thuốc có tác dụng chữa bệnh khác nhau, có những loại có thể làm thành viên, có những loại vẫn phải đun thành thuốc nước mới có thể phát huy hiệu quả tốt nhất. Hơn nữa, tổng cộng không quá ba thang thuốc, làm thành thuốc viên phái tốn bao nhiêu thời gian công sức, quá rắc rối”.
Trần Quý Dương vừa nghe thấy lời này, vẻ mặt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871193/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.