Thật ra Đại Ân cũng có phẫu thuật ngoại khoa nhưng ở đây không có trang thiết bị tiên tiến và kiến thức nâng cao như thời hiện đại, phẫu thuật còn rất thô sơ, khi gặp phải tình trạng như Giang Mộc Hàn thì chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Đương nhiên, đối với Thích Vy, không có trang thiết bị hiện đại, tiến hành phẫu thuật ngoại khoa sẽ phức tạp hơn trước kia rất nhiều, nếu không phải là thế, nàng sẽ không nói một cách báo thủ với Giang Ninh Viễn là chỉ có thể hồi phục bảy phần, mà ít nhất là tám phần.
Cuộc phẫu thuật này kéo dài từ giờ Tị đến giờ Dậu, đến khi trời bên ngoài tối dần, ánh sáng trong phòng trớ nên mờ hơn, bắt đầu ảnh hưởng đến thị lực, cuối cùng Thích Vy cũng bước vào giai đoạn cuối cùng.
Trong lúc đó, người Giang gia lo lắng đợi ớ bên ngoài không phải không muốn vào hỏi tình hình nhưng đều bị Nam Tinh canh giữ ngoài cửa chặn lại.
Đến lúc cuối cùng, trong phòng cũng có động tĩnh, Thích Vy đẩy cửa bước ra, người đợi ở bên ngoài lập tức chạy đến.
“Dục Vương phi, Hàn Nhi thế nào
rồi?”
“Sao lâu như thế, không xảy ra bất trắc gì chứ?”
Đã lâu không làm phẫu thuật cần tập trung cao độ kéo dài nửa ngày như vậy, Thích Vy hơi mệt, nhưng nàng vần kiên nhẫn nói: “Ca phẫu thuật xem như khá thành công, trong ba ngày tới bệnh nhân luôn cần người ở bên cạnh chăm sóc, cẩn thận vết thương nhiễm trùng, những người chăm sóc trong phòng, kể cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871166/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.