“Sao nào? Không được à? Ai quy định chuyện này chỉ có đàn ông mới được chủ động chứ?”, Thích Vy kiêu ngạo hất cằm, lấy ngón tay chọc miệng hẳn, hừ một tiếng: “Tối nay cũng là do chàng may mắn mới không bị Trầm Vân Phỉ làm bẩn, nếu chàng không phát hiện ra hạ nhân có dấu hiệu bất thường, rượu bị đánh tráo, không chừng nàng ta đã đạt được mục đích thật rồi. Chàng chắc chưa quên điều ta từng nói, ta sẽ không chia sẻ người đàn ông của mình với kẻ khác, ta ngại dơ, cho dù là bị gài hay là vì nguyên nhân gì, ta cũng không thể chấp nhận được, ta có bệnh sạch sẽ thế đấy”. Cơ Vấn Thiên giơ một tay lên, dùng mu bàn tay xoa nhẹ gò má của nàng, khẽ ừ một tiếng, thấp giọng cười: “Vì không muốn bị nàng ghét bỏ nên ta cũng sẽ bảo vệ… giường của mình thật tốt”. Thích Vy nói: “Trung trinh!” Cơ Vấn Thiên:trung trinh thì trung trinh, nàng vui là được! Thích Vy kiên định nhìn hắn: “Ta biết với bản lĩnh của chàng không dễ gì bị tính kế, nhưng vẫn phải đề phòng, nên tranh thủ đánh dấu chủ quyền thuộc về ta mới Ổn”. “Hả?”, Cơ Vấn Thiên đối diện với đôi mắt đầy tình ý của nàng, tựa hồ như cảm nhận được gì, trái tim hắn run lên, niềm vui sướng khó che giấu đang lan trên đầu môi. “Ta có thể nghĩ rằng nàng đã rung động với ta không, Thích Vy”. Ánh mắt Thích Vy lóe lên, chỉ do dự một thoáng rồi vui vẻ thừa nhận: “Ta có tình cảm VỚI chàng, không được sao? Chàng vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871109/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.