Một câu nói này làm cho bầu không khí vốn dĩ đang rất vui vẻ lập tức trở nên gượng gạo, các phi tần đều cau mày lại theo bản năng, nhìn Thích Cẩm Nhã với ánh mắt như thế đang nhìn một sinh vật kỳ lạ nào đó.
Chỉ là một Mỹ nhân nhỏ bé mà lại dám nói chuyện như thế với Hoàng hậu, không phải là đang muốn đi chầu trời chứ?
Tạ Vân Uyển kéo mạnh tay áo của Thích Cẩm Nhã, ra sức nháy mắt với nàng ta đế ra hiệu nàng ta nên an phận một chút, thế nhưng nàng ta đâu có thèm để tâm đến Tạ Vân Uyển, nàng ta hất tay của Tạ Vân Uyển ra, giương đôi mắt đầy cảm giác chính trực, trượng nghĩa nhìn chằm chằm vào Hoàng hậu, xin một lời giải thích.
Tự nàng ta cảm thấy rất hài lòng về bản thân chứ không hề cho rằng hành vi của mình có gì sai trái cả, nàng ta không tin rằng trong thâm tâm những tú nữ khác không có một chút ý kiến nào, chỉ là do họ có xuất thân thấp hèn, địa vị thấp kém, nhát gan không dám lên tiếng mà thôi.
Nhưng nàng ta thì dám!
Chẳng lẽ là Hoàng hậu thì có thế tùy ý trêu đùa bỡn cợt người khác hay sao, nếu như hôm nay bọn họ cứ nhẩn nhịn, chịu thiệt như vậy, thì sau này chẳng phải sẽ còn có lần thứ hai, lần thứ ba sao?
Cái ảo tường mình đang đứng trên chuẩn mực đạo đức, ra mặt giúp các tú nữ cùng trang lứa này khiến trong lòng nàng ta tự thấy lâng lâng, có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871086/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.