Lâm Hạc Hải nhướng mày: “Lâm mỗ nghe không. hiểu ý của vương gia, ngài còn chưa trả lời câu hỏi của Lâm mỗ đâu”.
Cơ Vấn Thiên nói ngắn gọn súc tích: "Hoàng thượng muốn gặp ngươi, Lâm đại nhân, cùng bản vương vào. cung diện thánh thôi”.
Lâm Hạc Hải kinh ngạc: “Bệnh của hoàng thượng khỏi rồi?”
Nhưng cho dù là khôi phục thì cũng nên tiếp kiến vài vị trọng thần kia trước, sao lại muốn gặp ông ta? Còn là dùng cách thức này.
Trực giác nói cho ông ta biết có lẽ chuyến đi này không tốt lành gì: “Vậy để Lâm mỗ vào thay quần áo trước đã..."
"Không cần, trực tiếp vào cung là được”, sau này triều phục cũng chưa chắc còn có cơ hội mặc lên nữa.
Thái độ của Cơ Vấn Thiên rất cứng rắn, trực tiếp ra hiệu cho hai thân vệ phía sau, hai người nhận lệnh liền quyết đoán bước tới kéo Lâm Hạc Hải, tư thế này không giống như là mời mọc, mà như đang bắt người vậy.
Dục vương Cơ Vấn Thiên chưa bao giờ là một người làm việc liều lĩnh, nếu không thì những kẻ trong triều luôn nhăm nhe nhắm vào hắn kia sẽ không đến mức từ đầu tới cuối vẫn luôn không tóm nổi lấy một điểm yếu để chèn ép hắn, chính vì vậy thái độ mà đối phương bày ra lúc này càng khiến Lâm Hạc Hải hoảng sợ, trên trán đã lấm tấm mồ hôi lạnh từ lúc nào.
Khi thân thể của ông ta đã hoàn toàn bị khống chế, Cơ Vấn Thiên chẳng những không vội vã rời đi mà ngược lại còn cử càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-thien-tai-tieu-bao-boi-cua-vuong-gia/2871039/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.