Gả đến vương phủ nhiều ngày rồi, đây là lần đầu tiên Thiên Mạch đến tiền sảnh.
Nàng từng nghĩ, cả cuộc đời nàng cũng không có tư cách ngồi ở tiền sảnh cùng dùng bữa với Tần Mộ Phong. Quả thật chuyện đời luôn thay đổi.
Bước vào phòng khách, đã thấy Tần Mộ Phong cùng bốn thị thiếp ngồi bên bàn ăn liếc mắt đưa tình. Thái Y nép sát vào lòng hắn, cười duyên gắp thức ăn đút cho hắn. Hắn tựa một quân vương cao ngạo, khoái trá tận hưởng sự hầu hạ Thái Y.
Yên Chi, Ngọc La, Hàm Thúy, tất cả đều rúc bên người hắn, tranh nhau nịnh hót.
Cũng không biết bọn họ rốt cuộc là đang ăn điểm tâm, hay là đang tán tỉnh nhau.
Thiên Mạch không hề chớp mắt, tựa hồ không nhìn thấy sự tồn tại của bốn nữ nhân, khẽ cúi đầu: "Thiên Mạch tham kiến Vương gia." Thiên Mạch vẫn như trước không hề thi lễ.
"Thơm quá đi." Tần Mộ Phong cúi đầu hôn lên má Thái Y, khiến nàng ta cười quyến rũ, giống một con hồ ly tinh.
Tần Mộ Phong đưa mắt nhìn Thiên Mạch, vẻ mặt nàng lãnh đạm, không có một chút cảm xúc. Hắn đưa mắt nhìn xuống, dừng lại trên tay nàng. Hai tay nàng siết chặt chiếc khăn lụa, khẽ run run.
Yên Chi liếc Thiên Mạch một cái, toàn bộ thân mình dựa hẳn vào người Tần Mộ Phong, "Vương gia, chàng không để ý tới người ta."
Tần Mộ Phong cười gian, đưa tay kéo Yên Chi vào lòng, hôn lên tóc nàng. "Ta sao nỡ không để ý tới nàng."
"Vương gia." Yên Chi nũng nịu kêu lên, trên gương mặt quyến rũ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung/208873/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.