"Ngươi là Phi Yến?"
"Phải."
"Ngươi là nữ tử?"
"Phải."
"Thế gian không có thứ gì Phi Yến không trộm được?"
"Phải."
"Thế gian không có thứ gì Phi Yến không dám trộm?"
"Phải."
"Chỉ cần ra giá hợp ý, Phi Yến sẵn sàng trộm bất cứ thứ gì?"
"Không sai, ta cần tiền, ta chỉ thiếu tiền."
"Ngoài tiền ra thì sao? Tỷ như... tình?"
"Ta từ lâu không có tâm, cũng không có tình."
"Xem ra ta tìm đúng người."
"Ta không thích lời vô ích."
"Mười vạn lượng."
"Khẩu khí rất lớn."
"Hoàng kim."
"A, quả người trong nghề, trộm vật gì vậy?"
"Lòng người."
Đó là một tòa phủ đệ tráng lệ, rộng thênh thang. Cửa lớn thắm màu son, trên là hai tay nắm vàng kim rạng rỡ, khí thế bất phàm. Hai bên thềm đều có sư tử trấn giữ, uy phong lẫm lẫm. Phía trên, chính treo một tấm biển gồm bốn chữ đại tự rắn rỏi hữu lực — Bình Nam vương phủ. Tường viện vút cao, lầu các như mây, hành lang uốn lượn, đẹp đẽ uy nghi.
Nàng rất đẹp?
Chính không đẹp.
Không phải mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.
Trong mắt rất nhiều người, nàng là tấm thân bồ liễu.
Cổ kim mỹ nhân vô số, mỗi người mỗi vẻ.
Bồ liễu, tự có ý vị của bồ liễu.
Dáng hình yểu điệu, dung mạo thanh tú, đôi ngươi trong trẻo tựa nước hồ.
Làn thu ba trong vắt ngượng ngập mà e dè, phảng phất ý nhị.
Tóc đen mềm như lụa, tăng mấy điểm phong tình. Truyện được copy tại truyentop.net
Liễu Thiên Mạch hít sâu một hơi, từng bước từng bước, chầm chậm đi vào vương phủ. Làn váy nhẹ nhàng quét qua bậc thềm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung/208863/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.