Sáng sớm, Tần Mộ Phong ở trong Thính Phong hiên luyện kiếm.
Kiếm quang lòe lòe, quỷ dị khó lường, bóng người múa kiếm không ngừng biến ảo, thân thể nhẹ hơn chim bay, bạch y trắng hơn bông tuyết, tiêu sái mà tuấn dật. Kiếm khí đi đến nơi nào, có thể thấp thoáng thấy được đạo đạo kiếm quang. Cổ tùng trong đình viện bị kiếm khí kích động, lá tùng rơi xuống, trên mặt đất đã nhuộm một màu xanh lục.
Ánh mắt Tần Mộ Phong lạnh lùng, thần thái cũng lạnh lùng, khí thế lãnh khốc, cả người trên dưới chỉ có thể dùng một từ lạnh để hình dung.
Thanh kiếm trong tay không ngừng nhảy múa, mỗi một chiêu đều dùng hết sức lực, không thể phân biệt được đây là đang luyện kiếm hay là đang phát tiết, ngay cả bản thân hắn cũng không biết rõ.
Đàn bà kia cư nhiên lại tiếp tục chạy trốn.
Sau khi gặp lại nàng trên đường vào đêm hôm trước, Tần Mộ Phong không lúc nào không nghĩ đến nàng, nụ cười đáng yêu, giọng nói ngọt ngào cùng bộ dáng xinh đẹp của nàng luôn luôn hiện hữu trong tâm trí hắn. Buổi tối ngày hôm qua, hắn nóng lòng đi tìm nàng, không thể chờ đợi để được nhìn thấy nàng. Nhưng mà, Hoa nương nói cho hắn biết, Liễu Thiến đã rời đi.
Đàn bà kia...rõ ràng đã nói sẽ ở Tuý Yên lâu chờ hắn vậy mà lại bí mật rời đi. Nàng đến tột cùng đang làm cái gì. Lại muốn trêu đùa hắn nữa sao?
Bất luận hắn truy hỏi thế nào, Hoa nương vẫn không chịu nói ra chỗ ở của Liễu Thiến. Hắn thậm chí đã buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung/1236446/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.