"Tiểu thư, ngươi xem, bông hoa ta thêu đẹp chứ?." Hương nhi tay cầm bông hoa mới thêu, đưa cho Liễu Thiên Mạch.
Thiên Mạch thản nhiên liếc một cái,"Tốt lắm."
Hương nhi ngắm nhìn ánh mắt lãnh đạm của Liễu Thiên Mạch, đề xuất "Tiểu thư, vậy chúng ta cùng thêu đi?" Thiên Mạch trừ bỏ thổi tiêu và ngủ ra, trên cơ bản đều không có gì việc gì làm, thường ngẩn người nhìn lên trời, cả nửa ngày vẫn không nhúc nhích.
"Ngươi làm một mình đi." Nàng ngoài miệng tuy đáp, nhưng suy nghĩ lại không biết bay tới tận đâu rồi.
Ba vị sư phụ dạy nàng cầm kỳ thi họa, dạy nàng đọc sách viết chữ, dạy nàng võ công độc thuật, dạy nàng thuật dịch dung** cùng y thuật, nhưng không có dạy nàng nữ công. Đại sư phụ cùng tứ sư phụ nói, nữ nhân không nhất định phải làm nhàn thê lương mẫu, nữ công để tiểu nữ nhân làm, không thích hợp với các nàng. Trên thực tế, bốn vị sư phụ ai cũng không biết nữ công. Phải nói những gì nữ nhân nên biết, bốn vị sư phụ cái gì cũng không biết. Theo bốn vị sư phụ nhiều năm như vậy, những gì nữ nhân nên học nàng đều không có học.***
"Nga." Hương nhi chán nản cúi đầu tiếp tục thêu hoa.
"Ta muốn ngủ một lát, đừng quấy rầy ta."
"Dạ." Lại ngủ sao? Một ngày mười hai canh giờ, nàng ít nhất dành chín canh giờ để ngủ.
Liễu Thiên Mạch buông màn, ngồi xếp bằng trên giường.
Ngủ? Không, là nàng đang luyện công.
Võ công của nàng vốn rất tốt, chỉ là nội lực không đủ. Thời điểm chưa gả tiến vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung/1236416/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.