Vẫn còn không đợi Hách Thanh Oản từ trong kinh ngạc tỉnh táo lại, nam tử áo bào trắng đã thu hồi tầm mắt, xoay người bước nhanh rời đi.
Hách Thanh Oản thấy thế vội vàng đuổi theo, chắn ở trước mặt hắn.
“Công tử…” Nàng mới vừa mở miệng, hắn liền cười lạnh một tiếng, vô tình ngắt lời nàng, “Vương phi nương nương chẳng lẽ muốn ép buộc?”
Mặc dù Hách Thanh Oản rất khó hiểu với thái độ đột nhiên thay đổi của hắn nhưng cũng không để tâm được nhiều như vậy, chỉ muốn Tinh Nhi sớm được chữa trị, bớt chịu đau khổ.
Nghĩ đến đây, trong lòng nàng đau xót, ánh mắt đầy nước, thật sâu chăm chú nhìn nam tử rõ ràng ôn nhuận lại lạnh lùng như băng trước mặt, quỳ xuống một cái bịch.
Nàng đoán không được vì sao hắn đột nhiên thay đổi thái độ, nhưng nhìn hắn toàn thân áo dài vải trắng đơn giản, diện mạo đạm nhạt, lại không giống thân phận của Hoàng Phủ Diệp, giống như bằng hữu hơn.
Hoặc là nói, thân phận vương tôn quý tộc như vậy ở trên người siêu nhiên thoát tục như hắn bất quá là một loại vũ nhục.
Mà từ lúc nàng lần đầu tiên quay đầu nhìn về phía hắn liền ý thức được điểm ấy, nếu như không phải thế thì nàng cũng sẽ không yên tâm lôi kéo một nam tử xa lạ tới trị liệu cho Tinh Nhi.
Một khắc kia, nàng thậm chí cảm thấy được hắn là trích tiên trên trời phái xuống trợ giúp nàng.
“Công tử, Thanh Oản cầu xin người, mau cứu Tinh Nhi.” Nàng cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-vuong-gia-lanh-mi-muon-huu-the/3546641/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.