Chương trước
Chương sau
Hai gia đinh bị lời nói Hách Thanh Oản làm sợ tới mức rụt tay lại, quả thực không dám động.

“Còn chưa động thủ.” Thích ma ma thấy thế không cam lòng, tức giận nói.

“Cái này…” Hai gia đinh nhìn nhau một lúc lâu vẫn không nhúc nhích.

“Như thế nào? Quả thật không muốn sống nữa?” Thích ma ma bị phản ứng của hai gia đinh làm cho tức giận đến toàn thân phát run.

Ngay từ đầu ở bên cạnh tiên hoàng hậu cho đến khi tiên hoàng hậu mất đi, lại đến ở trong vương phủ, hạ nhân không phải luôn vâng lệnh bà, bà khi nào thì chịu qua đãi ngộ như vậy?

‘Bịch.’

‘Bịch.’

Hai người sợ tới mức lập tức quỳ xuống, khổ sở cầu xin nói: “Ma ma, người tạm tha cho chúng nô tài đi!”

“Đúng vậy, ma ma, người cũng biết hai người kia đêm qua ra sao, chúng nô tài thật sự không dám…” Một người khác lập tức phụ họa cầu xin nói.

Thích ma ma nghe vậy, ánh mắt phát lạnh càng thêm ngoan độc.

Nếu không phải đêm qua hai hạ nhân chấp hình kia đột nhiên bị chặt đứt hai tay chết ở trên giường mình, hôm nay bà cũng sẽ không tìm tên kia hại tiểu tỳ này.

Thủ vệ vương phủ sâm nghiêm, người ngoài muốn không dấu vết hành hung đương nhiên rất khó. Hơn nữa, hai người kia bất quá chỉ là gia đinh bình thường, làm sao có thể khéo như vậy kết mối thâm cừu đại hận với người chứ?

Vì vậy, tất cả mọi người suy đoán là vương phi phái người trả thù, bà lại hoài nghi là do Hoàng Phủ Diệp.

Nếu Hách Thanh Oản có trả thù cũng nên trả thù bà trước mà không phải hai gia đinh kia.

Chỉ có vương gia do bà nuôi lớn kia mới có thể không đành lòng xuống tay với bà, ngược lại giết chết hai gia đinh, để cho bà và toàn bộ hạ nhân vương phủ xem, khiến bọn họ e ngại Hách Thanh Oản, không cần đi chọc giận nàng.

Mà bà sở dĩ xác định như vậy cũng bởi vì hôm qua lúc hai gia đinh kia ném Hách Thanh Oản xuống đất, tầm mắt bà vẫn luôn len lén quan sát Hoàng Phủ Diệp, cũng rõ ràng nhìn thấy được trong mắt hắn chợt lóe lên đau đớn cùng ngoan độc.

Vì thế, sáng nay trong phòng hạ nhân, từ lúc bắt đầu nhìn thấy cảnh đứt tay máu chảy đầm đìa kia, bà liền quyết định nhất định phải làm chút gì đó khiến cho quan hệ giữa vương gia và nữ nhân kia nước đổ khó hốt.

Chỉ là bà làm thế nào cũng không nghĩ tới, Hách Thanh Oản khi đối mặt với đả kích trầm trọng như vậy sẽ càng thêm kiên cường cùng ngoan độc.

Bởi vậy, khi bà nhìn thấy trong mắt Hách Thanh Oản muốn hủy diệt toàn bộ, bà thật sự sợ, ngoại trừ sợ nàng trả thù bà, càng sợ nàng sẽ đồng thời hủy diệt vương gia.

Mà vương gia nhà bà nếu như thật sự động tâm, không muốn thương tổn nàng liền chỉ có chịu thiệt.

Không được, bà nhất định phải nghĩ biện pháp, quyết không thể để cho bất luận kẻ nào cản tiểu chủ tử đi lên ngôi vị hoàng đế.

“À, nếu ta nhớ không lầm, phụ mẫu các ngươi vẫn còn khỏe mạnh…” Thích ma ma nhìn hai gia định đang run lẩy bẩy, âm ngoan cười một tiếng, trong lòng đã có tính toán.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.