Chuyện Liễu Thiên Mạch dùng thân mình đỡ kiếm hộ Tần Mộ Phong lan truyền khắp vương phủ. Lo lắng nhất, đương nhiên là Thái Y, Ngọc La, Liễu Tự Họa.
Liễu Thiên Mạch liều mình cứu Tần Mộ Phong, địa vị của nàng ở Vương phủ, càng không thể lung lay. Vô luận phát sinh bất kì chuyện gì, Tần Mộ Phong sẽ nhớ lại chuyện nàng từng cứu y mà võng khai nhất diện[2].
Tần Mộ Phong hứa hẹn với Thiên Mạch sẽ chỉ có một mình nàng. Nếu Bình Nam Vương phủ chỉ có Liễu Thiên Mạch, ta sẽ ra sao? Đuổi đi? A, nam nhân quả nhiên đều là loại vô tình.
Tần Mộ Phong dễ dàng hứa hẹn với Liễu Thiên Mạch, rốt cuộc coi ta là gì?
Ngay từ lần đầu gặp y, ta đã quyết một lòng yêu y, chưa từng hối hận.
Y phong lưu, ta biết. Chỉ cần có thể ở cạnh y, đã đủ vừa lòng thỏa ý.
Ta có thể không so đo chuyện danh phận, vĩnh viễn chỉ làm một thị thiếp.
Nhưng là, đừng mơ có thể đè đầu cưỡi cổ ta. Vật mà ta không chiếm được, người khác cũng đừng mơ tưởng.
Bàn tay trắng như tuyết đặt trên bàn đá của Thái Y chậm rãi khép lại, xoắn xuýt quấn bện vào nhau. Y phục đỏ rực, tựa ngọn lửa kiều diễm.
Hai bóng dáng mảnh khảnh, xuất hiện ở cửa.
Thái Y ngẩng đầu, lãnh đạm liếc bọn họ một cái, “Ta biết các ngươi sẽ đến.” Đúng vậy, ả ngồi đây chờ đã lâu.
“Ngươi cũng biết vì sao chúng ta đến?” Ngọc La ngồi xuống đối diện.
“Thái Y tỷ tỷ thông minh như vậy, tự nhiên cũng biết.” Liễu Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-so-so/1512797/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.