Hoa mai khoe màu đua sắc, vô vàn hình thái, lộng lẫy tráng lệ. Hoặc mỹ lệ như đào lê, rực rỡ như mây hồng. Hoặc như được vẽ trong tranh, mềm mại như nước. Hoặc băng cơ ngọc cốt, thanh nhã thoát tục.
Đi ngang qua bụi hoa, cả người liền nhuốm một mùi hương thơm ngát.
Thiên Mạch một thân thúy y thanh lệ, bước đi giữa rừng mai muôn màu muôn vẻ, càng thêm siêu nhiên thoát tục. Hoa mai thoát tục, người càng thoát tục.
Đa số người đến dự tiệc thưởng mai đều ở Mai Vận Đình, rất ít có người đi vào sâu trong rừng mai.
Trong rừng mai im ắng, ngoại trừ tiếng bước chân như có như không của Thiên Mạch, chỉ có tiếng khe khẽ của bông tuyết rơi đè nặng lên những cành mai.
Liễu Thiên Mạch theo bản năng đưa tay sờ vào giữa thắt lưng, tay vừa chạm đến đai lưng trống không, nàng nhịn không được cười khổ một tiếng. Nàng đã quen mang theo ngọc tiêu bên người, đột nhiên không mang nữa, thật là có chút không quen.
Nàng yêu âm luật, cũng tinh thông âm luật. Những lúc cô đơn, nàng có thói quen thổi một khúc. Sau khi giết người, nàng cũng thích thổi một khúc.
Nàng gỡ một cây ngân trâm trên đầu xuống, ngón tay ngọc chậm rãi mơn trớn thân trâm.
Nàng vung tay, phần tua rua ở đuôi cây trâm bung ra, tạo nên một làn sóng bạc. Sóng bạc sáng chói, thân thủ thanh thoát theo đó chuyển động. Mỗi một động tác, đều tuyệt đẹp như vậy. Thân hình duyên dáng, động tác tao nhã, cùng tuyết trắng mai hồng, hòa quyện vào nhau, tạo nên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-so-so/1512789/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.