" Ây, đừng để ý đến ta, lão thúc đẹp trai này, kể tiếp kể tiếp đi..". Võ Như Nguyệt nói, mắt chớp chớp.
-" Tiểu cô nương, cô không biết chứ Hoàng Dược Lâu này đã đắc tội với một người không đáng đắc tội". Lão trung niên chăm chú kể cho Võ Như Nguyệt nghe.
Nguyên lai kinh doanh ở đại đô phồn hoa, thân cô thế cô như Hoàng Dược Lâu ngày một suy sút là điều khó tránh khỏi. Bởi lẽ, người của y quán động chạm đến một vị thiên kim tiểu thư nên mới bị hãm hại. Dù biết rõ sự tình thì thế nào, chẳng phải mắt điếc tai hư làm ngơ sự đời hay sao, vào làm anh hùng gì gì đó, có ngày tai bay vạ gió.
-"Vị đại thúc đẹp trai, y quán đó ở đâu dị, ta muốn đến đó xem náo nhiệt.". Nàng tủm tỉm cười nói.
-" Đường lớn, tiểu cô nương cứ đi thẳng là thấy ".
-" ô đa tạ, mấy lão đẹp trai, hôm nay ta nghe mấy lão kể chuyện thật là vui, vậy đi chầu này ta trả tiền cho". Nói xong nàng để lại một thỏi bạc trên bàn, nhanh chóng chạy đi xem náo nhiệt. Mới nói đã không thấy bóng dáng, làm mấy lão há hóc mồm, ngạc nhiên trước tiểu cô nương thanh tú.
Hoàng Dược Lâu, y quán ba tầng mang theo nét cổ kính, mặc dù cửa lớn có nhiều người bu quanh nhưng cũng không che lấp được vẻ tiêu điều của nó.
Một ông lão ngũ tuần, vẻ mặt bi đát đang đối thoại với một gã mập ú, kế bên đó ba cán trắng chở ba người, quằn quại ôm bụng. Phải vất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-quy-y-nhu-nguyet/80567/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.