Lộ Lộ mặc hồng y đỏ thêu phượng hoàng bằng chỉ vàng, bộ y phục này do Liễu Quý phi tặng cô hôm Trung thu. Trên tóc cài cây trâm phượng hoàng ngậm ngọc bằng vàng. Toàn thân toát ra khí chất cao quý. Nhìn cô ai cũng liên tưởng đến vị Hoàng Hậu tương lai của Âu Thiên quốc.
Lộ Lộ đang cực kỳ cao hứng. Lãnh Thiên và cô đã nhiều lần muốn đuổi nàng ta ra khỏi Vương phủ nhưng đều không có lí do. Thả nào bên ngoài cũng đàm tiếu. Để giữ thể diện, hai người đã phải nhịn.
Lộ Lộ ngồi uống trà, liếc nhìn Lưu Vân thong thả bước vào, đằng sau là Tố Hà thất thần, đôi mắt sưng đỏ, chắc là khóc vì biết chủ tử mình sắp bị đuổi và vị ma ma đang bế Hạ Nguyệt. Bà ma ma này là người của Lưu gia, được phái sang Vương phủ để chăm sóc cho đứa bé. Lộ Lộ khinh thường nhìn Lưu Vân, cho người bế con đến đây là để mong lấy được sự thương cảm của Lãnh Thiên sao? Không có cửa đâu.
Lộ Lộ thầm khen Lưu Vân, sắp chết tới nơi rồi mà vẫn còn cố tỏ ra cao quý, không để a hoàn lôi đến đây mà nhất quyết tự đi.
Lưu Vân khom người hành lễ. Lộ Lộ nở nụ cười khiêu khích nhìn nàng ta. Đương nhiên nụ cười này sẽ chẳng ai nhìn thấy vì nó chỉ thoáng chốc khi Lưu Vân nhìn qua cô. Đợi Lưu Vân hành lễ xong, một gia đinh tiến đến đánh vào đầu gối nàng ta khiến nàng ta phải quỳ phịch xuống.
Lộ Lộ đặt tách trà xuống, nhìn nàng ta, khoan dung để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-lo-lo-nang-dam/1111755/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.