Lưu Vân đang luyện chữ, nghe thấy Tố Hà nói vậy thì không khỏi vui mừng. Nàng ta dừng bút, cười tươi:
- Vương gia về rồi?
Tố Hà gật mạnh đầu:
- Đúng thế! Sau năm tháng Vương gia bỏ đi tìm nàng ta, cuối cùng Vương gia cũng đã về.
Lưu Vân tắt nụ cười, hỏi:
- Ngài ấy về một mình?
Tố Hà đáp:
- Vâng!
Lưu Vân nhếch môi cười, cuối cùng thời cơ của nàng cũng đến rồi:
- Tố Hà! Trang điểm lại cho ta.
- ------------
Lưu Vân mặc váy vàng nhạt, tóc chải kiểu song đao kế tinh xảo, yểu điệu hướng Ỷ Lãnh các bước đi.
Gia đinh Ỷ Lãnh các thấy Lưu Trắc phi tươi cười đi đến thì ngăn cản nàng ta. Nụ cười trên môi Lưu Vân cứng đờ, quét mắt nhìn bọn họ:
- Tránh ra cho ta vào gặp Vương gia!
Một gia đinh chắp tay:
- Vương gia không có ở đây! Ngài ấy đã đến Lộ Uyển viện rồi ạ!
Lưu Vân nắm chặt tay, tức giận dời đi. Tố Hà đuổi theo, khuyên nhủ:
- Trắc phi bớt giận!
Trên đường đi, tất cả nha hoàn, gia đinh tránh Lưu Vân như tránh cọp. Nàng ta từ khi Vương gia xuất môn tìm Vương phi đến giờ, cứ hễ tức giận là lại đem a hoàn gia đinh không vừa mắt ra đánh tới chết.
Lưu Vân hận không thể làm gì cho bõ tức, nghiến răng ken két:
- Lộ Uyển viện! Lộ Uyển viện! Nàng ta đã bỏ đi nửa năm rồi, Vương gia còn nhớ nhung làm gì chứ?
Tố Hà cười nói:
- Trắc phi! Nàng ta bỏ đi rồi, sớm muộn gì chức vị chủ mẫu Vương phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-lo-lo-nang-dam/1111742/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.