- Đúng là con hư tại mẹ,ta nghĩ điều này là sai đến khi gặp bà đó,Trần di nương.
Ý Vân thong thả bước vào.
- Yêu nghiệt,còn dám đến đây cười nhạo con gái ta.
- Ta có lòng tốt đem đồ ăn ngon đến,không cảm ơn thì thôi,lại còn xua đuổi,ta rất buồn đó.
- Ta đánh chết ngươi.
Trần di nương thân người béo ục ịch,hùng hổ xông tới,định tát Ý Vân.
- Nương nương,cẩn thận!
Vân Nhi xông lên trước,nhận lấy cú tát trời giáng của bà ta.Mạnh quá,Vân Nhi ngã xuống nền,ôm mặt đau đớn.
- Vân Nhi,sao em lại đỡ cho ta,lại đây!
Ý Vân đỡ Vân Nhi dậy,mặt đã ửng đỏ,con bé rớm nước mắt.
- Vân Nhi không sao!Hic.
- Hừ,định diễn cảnh chủ tớ tình thâm à,ngươi đúng là hợp làm nô tì lắm,cái gì mà Vương phi,chỉ là thứ quỷ ma giả dạng.
- Ta đã nể mặt không ném bà ra ngoài,còn dám đánh Vân Nhi của ta,vậy ta cũng không cần nể mặt gì nữa.
Ý Vân cúi xuống,gỡ chiếc hài ra,sấn sổ xông tới,cầm hài tát mạnh 1 cái vào mặt mụ béo.
Bà ta thân thể béo mẫm,lại suốt ngày ăn rồi nằm,yếu ớt như sên,loạng choạng ngã.
- Người đâu,mau ngăn ả điên này lại - Tư Hạ hét lên
Nhưng ai dám nghe lệnh.
Ý Vân bước tới,nắm tóc bà ta giật mạnh dậy.
- ỐIII! Bà ta rống lên như bò.
CHÁTTTT...CHÁTT...CHÁTTT....
1..2...rồi 5..rồi 10...
Ý Vân tát 10 phát hài vào mặt bà ta,mỗi bên 5 cái,cái mặt lợn bây giờ vừa đỏ vừa béo,trông bầy nhầy nhão nhoét,gớm ghiếc vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-that-sung-cua-chau-vuong/2807164/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.