Trời mưa là điều nằm ngoài dự tính, thế nên khi về đến phủ Thừa tướng, mấy người chúng ta đã ướt như chuột lột.
“Ôi thơm quá, nhấ định bên trong đã dùng bữa rồi! Rét quá đi mất, huynh mau vào giúp chúng ta ‘nhảy’ vào bên trong đi!” Ta xoa hai tay vào nhau,dậm chân lên xuống để cơ thể mình ấm hơn.
Diệu hình như khôngđược vui lắm, thậm chí còn có vẻ bất mãn với việc mà ta sắp xếp chàng.Chàng nhấc bổng ta lên không chút dịu dàng. Trong lòng ta còn ôm thêmHoa Hoa và Quả Quả, hai bên nách Diệu lại kẹp Qua Qua, Thảo Thảo nữa.Sau một cái nhún chân nhẹ nhàng, chúng ta nhảy vào phủ Thừa tướng nhanhnhư một ngọn pháo hoa rực rỡ.
“Huynh…huynh…huynh phải nhìn chokĩ rồi hãy ‘nhảy’ chứ, bên dưới là hồ cá đó.” Đến khi nhìn rõ nơi chúngta sắp đáp xuống, ta sợ hãi thét lên.
“Ngậm miệng!” Diệu khẽquát đầy chán nản, chân chàng khẽ chạm lên mặt nước, sau đó đáp lên bờmột cách thuận lợi. Oa… thì ra còn có kiểu nhảy này nữa. Ta đưa mắt nhìn khắp xung quanh, chẳng có bất kỳ ai phát hiện ra chúng ta cả.
“Đi!” Diệu liền nhanh nhẹn kéo ta đi.
“Đi đâu chứ?”
“Đi thay y phục. Nàng định cứ để thế này đi dự sinh nhật của mình sao?”Chàng hơi khan giọng lên tiếng. Bây giờ ta mới nhận ra bộ dạng của chúng ta chẳng ra làm sao cả. Do mưa to, tóc chàng xõa xuống hai vai, qua làn y phục mỏng lộ rõ những đường nét cơ thể quyến rũ. Còn ta thì… á! Vềphần ta lại càng thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-than-trom/2398157/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.