Giữa không trung một vòng tròn nhỏ xuất hiện, Đại Bảo từ bên trong nhảy ra ngoài.
"- Ta đã nói với ngươi là ta cần ngủ để nạp năng lượng cơ mà! "
Đại Bảo càu nhàu.
“- Không gian bảo vật của ngươi có sách ghi chép gì về cổ độc không? Nhanh lên đi ta rất gấp!!!”.
Nàng vội vàng hối thúc. Đại Bảo nhìn nam nhân trúng độc nằm trên sàn.
"- Nam nhân này trúng cổ độc à? Cổ độc xưa giờ không có cách cứu chữa, ngươi tìm kiếm cũng vô dụng. Nhưng ta …
Đại Bảo có chút ngập ngừng.
"- Ngươi mau nói đi! Ngươi có cách gì có thể cứu sống hắn sao?!!.
Nàng vô cùng lo lắng.
“- Nhưng cái này ngươi sẽ phải đánh đổi rất nhiều. Máu của hắn đã hoàn toàn nhiễm độc, ta có thể hoán đổi kịch độc từ cơ thể hắn sang ngươi, giúp hắn sống lại. tuy nhiên…cơ thể mà linh hồn ngươi đang trú ngụ sẽ tan biến mãi mãi. Đó cũng là năng lực cuối cùng mà ta có thể làm được.”
Đại Bảo giải thích cho nàng.
Không còn thời gian để chần chừ nữa, cơ thể của hắn đang dần yếu đi.
"- Ta dẫu sao cũng đã là người đã chết, nơi đây chỉ là trú ngụ tạm thời. Có lẽ đến lúc ta trở về nơi mà ta nên về. Ngươi mau làm đi Đại Bảo!.
Đôi mắt nàng kiên định, muốn cứu hắn dù cho phải tan biến. Nhìn Vương gia đang hấp hối, trong lòng nàng đau thương khôn xiết.
“- Vương gia, kiếp này ta có duyên nhưng không nợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-than-thong-uong-buong-cua-ta/3593795/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.