'-Ta không phải người giàu nhất kinh thành này, nhưng chẳng phải con dòi ăn bám nam nhân như ai? ".
Sơ Nhiễm đá đểu nữ ngông nghênh kia.
" Ngươi!! Dám mắng ta là dòi sao?".
Ả ta tức giận chỉ tay vào mặt nàng.
" Loại nghèo hèn như ngươi còn dám mắng ta? bần hàn lại còn xấu xí nên cứ che mặt chứ gì? ".
Ả ta thẹn quá mà hồ đồ, liền giật lấy tấm mạn che mặt của nàng xuống, ý đồ muốn làm nàng mất mặt. Tấm mạn rớt xuống, làm lộ ra khuôn mặt mĩ miều, kiêu sa, một nét đẹp sắc sảo có thể nói là khuynh thành thiên hạ. Gã thiếu gia kia chợt ngây ngốc khi nhìn thấy dung mạo của nàng. Hắn lập tức thay đổi.
" Mĩ nhân...quả là mĩ nhân! ".Gã như người bị thôi miên vậy.
" Tam thiếu gia, người mau xử lí ả ta cho Hinh Nhi đi, ả dám mắng ta!."
Nữ nhân kia thấy nàng xinh đẹp, liền ghen tức thúc giục gã nhân tình.
" Cút đi!! Xấu xí, đừng làm phiền ta!."
Hắn ta đẩy ả nữ nhân ngu ngốc kia ngã xuống đất. Giờ hắn đã quên mất người đẹp của hắn mà chỉ say đắm vẻ đẹp của Sơ Nhiễm mà thôi.
Ả ta bị tên thiếu gia đuổi đi, bực bội dậm chân rời đi.
" Mĩ nhân, nếu ngươi đồng ý theo bổn thiếu gia thì ta sẽ trả trâm cho nàng. Ta có thể cho nàng nhiều tiền bạc, miễn là nàng ngoan ".
Nàng chỉ cười khẩy, dùng tay ra hiệu cho hắn lại gần. Hắn ta tưởng bở cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-than-thong-uong-buong-cua-ta/3593766/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.