"-Thần đệ, đệ có gì muốn tấu lên trẫm vậy? "
'- Bẩm hoàng huynh, mối hôn sự của đệ do hoàng huynh ban hôn, nay nàng ấy thoát nạn, bình an trở về.Mong hoàng huynh ra chiếu chí cử hành lại đại hôn cho thần đệ.''
Hắn ta nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Tại sao cái tên Thần Vương này cứ bám lấy ta vậy? Lại còn xin hoàng thượng ban hôn lại? Ta vẫn chưa muốn chấm dứt cái cuộc sống ung dung tự tại này đâu. Nàng có chút e sợ trong lòng.
" Được! Ta chấp thuận. Trẫm tuyên chỉ mười ngày sau cử hành đại hôn cho Thần Vương và nhị tiểu thư thừa tướng Trương Sơ Nhiễm. Không còn chuyện gì nữa thì bãi triều! ".
Hoàng thượng vậy mà cũng chấp thuận cho Thần Vương được như ý.
" Thần đệ cảm tạ long ân hoàng thượng "!
Hắn ta vừa cúi người khấu tạ, nhưng ánh mắt lại hướng sang nàng, có vài phần đắc ý.
Nàng cũng chỉ biết miễn cưỡng mà nhận lấy hôn sự này. Haizzz, thế là ta sắp phải lấy chồng thật rồi. Mà tính ra có thể rời được phủ thừa tướng cũng tốt, còn về tên Thần Vương này, về sau sẽ tìm cách để hưu thư với hắn. Nàng thở dài, ngao ngán.
Vừa trở về phủ, lão thừa tướng lại bắt đầu la mắng:
" Nghịch nữ ngu dốt! Ngươi hại di nương và tỷ tỷ của ngươi, ngươi đúng là sao chổi! "
" Cha! Là họ tự rước họa vào thân, ăn nói loạn ngôn, đả kích đến hoàng thượng, nữ nhi đâu có can hệ?
Nàng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-than-thong-uong-buong-cua-ta/3593764/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.