Chương trước
Chương sau
Nửa tháng sau, cô đang ở trong phòng thì Cửu vương bước vào, nói
"Nguyệt Nhi, nàng ra đây một lát"
Cửu vương dẫn cô tới đại điện, vừa bước vào trong cô rất kinh ngạc, Hoàng thượng,Thái hậu và Lương phi đang ngồi trong đó, cô vui mừng đi tới cạnh Thái hậu nói
"Mọi người, sao mọi người lại tới đây?"
Thái hậu cười hiền hoà, nắm lấy tay cô nói
"Bọn ta tính ở đây với con và Thiên Nhi vài ngày, được không?"
"Được được chứ ạ"
___________________________
Mấy ngày trôi qua, hôm nay Cửu vương chuẩn bị một buổi tiệc nhỏ, mời Nhị vương và Phù Dao tới dự. Khi Phù Dao và Nhị vương tới, trên tay cô ấy ôm theo một chú thỏ, cô ấy đến gần cô, rồi đưa chú thỏ đó cho cô, nói
"Cô nhờ ta chăm sóc nó, ta chăm rất cẩn thận đó, nhưng Nguyệt, con thỏ này thật sự rất thông minh"
Cô mỉm cười ôm chú thỏ vào lòng, Thái hậu và Lương phi nhìn thấy thì rất thích thú, Lương phi đến nhẹ nhàng ôm lấy nó, nói
"Dễ thương quá, Nguyệt, con thỏ này của con sao?"
"Dạ, nó tên Tiểu Cầu, nó cũng là ân nhân cứu mạng của con và Thiên đó ạ"
"Vậy sao? Nhìn nó thật đẹp"
"Mẫu phi thích sao? Vậy thì người không ngại chăm sóc hộ con chứ? Dạo này con rất nhiều việc nên cũng không có thời gian chăm nó, người đưa nó vào cung chăm sóc hộ con nha"
"Được, tất nhiên là được"
Ngay sau đó, Cửu vương gọi tất cả mọi người vào trong, bữa tiệc nhỏ đã được chuẩn bị xong, Lương phi ôm theo Tiểu Cầu vào trong, vẻ mặt thích thú nhìn nó. Mọi người vào bàn tiệc, tất cả mọi người vừa ngồi vào, cô cũng định ngồi thì bỗng cảm thấy chóng mặt, rồi ngất đi. Cửu vương nhìn thấy thì nhanh chóng đi tới ôm cô lên, mọi người cũng lần lượt đứng dậy cùng nhau đưa cô vào phòng nghỉ, vừa ra khỏi cửa thì Bạch Thuật xuất hiện, Cửu vương nhìn thấy hắn thì nói
"Đi theo ta"
Bạch Thuật không hiểu gì liền đi theo. Về tới phòng, Cửu vương nói với Bạch Thuật
"Ngươi xem cho nàng ấy"
Bạch Thuật ngồi xuống, bắt mạch cho cô, nhưng hắn cứ chạm vào tay cô rồi bỏ ra rồi lại lập lại đến mấy lần, vẻ mặt của hắn cũng dần trở lên kinh ngạc, Cửu vương và mọi người đứng bên cạnh rất lo lắng, Bạch Thuật đứng dậy, nhìn Cửu vương, Cửu vương liền hỏi
"Nàng ấy sao vậy?"
"Sư phụ chỉ là mất sức quá nhiều với cả không ăn uống đầy đủ dẫn đến kiệt sức"
Thái hậu nghe xong thì tức giận nói Cửu vương
"Con chăm sóc con bé kiểu gì mà để nó kiệt sức vậy hả? Con bé mà xảy ra chuyện gì thì con biết tay ta"
Cửu vương rơi vào trầm ngâm, Bạch Thuật bỗng cười lên, nói
"Tin vui ạ"
Mọi người không hiểu, Hoàng thượng hỏi
"Tin vui...Tin vui gì chứ?"
"Hoàng thượng, ý thần là tin vui của sư phụ, Cửu vương gia, sư phụ mang cốt nhục của ngài rồi chức mừng ngài"
Mọi người kinh ngạc khi nghe thấy câu nói, không khí bỗng trở lên vui vẻ, họ ngồi xung quanh đợi cô tỉnh dậy.
__________
Một canh giờ sau, cô tỉnh dậy, nhìn mọi người xung quanh mình, vẻ mặt ai cũng vui vẻ, cô hỏi
"Con xin lỗi vì con mà buổi tiệc...."
Cô chưa nói xong thì Thái hậu ngắt lời, Thái hậu cùng Lương phi ngồi xuống cạnh cô, thái hậu nói
"Không quan tâm bữa tiệc đó"
Cô định bước xuống giường thì Thái hậu và Lương phi liền đỡ lấy cô, Lương phi nói
"Đi đâu để ta đỡ con"
Lần lượt những hành động kỳ lạ của mọi người làm cô cảm thấy khó hiểu, cô nhìn Cửu vương, Cửu vương cười nói
"Nguyệt Nhi, nàng sắp làm mẫu thân rồi"
Cô kinh ngạc, rồi nhìn xuống bụng mình,rồi khẽ chạm vào nó, nói
"Thật sao? Ta sắp làm mẹ rồi"
Cô vui mừng đến nước mắt cũng chảy ra, cô nhìn mọi người, lúc này thái hậu lại nói
"Từ bây giờ con làm gì phải hết sức cẩn thận"
"Dạ"
________
Sáng hôm sau, cô dậy rất sớm, cô vừa bước ra khỏi phòng thì Thái hậu và Lương phi bước đến, họ đưa cô trở lại phòng, thái hậu nói
"Con ở trong phòng đi đừng có ra ngoài rất nguy hiểm"
Cô không biết phải làm sao, đánh nghe theo họ.
_______
Ngày hôm nay, hai người họ cho cô ăn rất nhiều đồ bổ, rồi mang rất nhiều thứ kỳ lạ tới, từng cử chỉ nhỏ của cô đều bị hai người họ một cách kỹ lưỡng, điều này làm cô rất khó chịu. Chiều đến, Cửu vương và hoàng thượng xử lý xong công chuyện thì đến tìm cô, họ bước vào trong phòng, Cửu vương nhìn vẻ mặt cô thì liền đi tới, nói
"Thái hậu, mẫu phi, hai người làm quá rồi đó"
"Bọn ta chỉ chăm sóc con bé thôi mà"Thái hậu nói
Hoàng thượng nhìn vẻ mặt cô thở dài một tiếng rồi nói
"Vậy hai người không cảm thấy con bé không thích sao?"
Hai người họ nhìn cô, thấy vẻ mặt khó xử của cô, lúc này Cửu vương nói
"Nguyệt Nhi không thích cảm giác bị bó buộc, hai người làm vậy nàng ấy cảm thấy không thoải mái đâu"
"Nguyệt Nhi ta xin lỗi, bọn ta không chú ý đến cảm xúc của con, tạo bọn ta vui quá"Thái hậu nói
"Hồi cung thôi, phải để cho hai đứa nó có không gian riêng chứ"Hoàng thượng nói
Thái hậu và Lương phi đi đến cạnh Hoàng thượng, rồi quay lại nhìn cô, cô mỉm cười, nói
"Con sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, hai người yên tâm với cả còn có Thiên nữa mà"
"Khi nào có thời gian rảnh ta sẽ đến thăm con"Thái hậu nói
" Dạ"
Hai người họ gật đầu rồi rời đi.Cô và Cửu vương cũng ra tiễn họ, khi họ lên xe ngựa đi, cô và Cửu vương đứng nhìn theo bóng xế họ, bỗng lúc này Cửu vương ôm lấy cô, nói
"Sóng gió đã qua hết, sau này ta,nàng và con của chúng ta sẽ sống thật hạnh phúc"
"Ừ, cuối cùng cũng có thể sống như những gia đình bình thường được rồi"
________________________
Một năm sau, cô hạ sinh một cặp song sinh một nam một nữ nhi rất đáng yêu, Hoàng Thiên đặt cho con trai là Hoàng Thiên Ân, con gái là Hoàng Nguyệt Hoa. Nhị vương cũng lên làm vua của Thiên quốc, Phù Dao làm Hoàng hậu. Còn bên Chu quốc, Cao Xuân bây giờ đã trở thành một vị vua chính trực, nghiêm minh.Mọi người đều có cuộc sống hạnh phúc của riêng mình.
END
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.