Thời gian cứ thế trôi qua đã 2 tháng sau, cũng đến thời gian đi lấy đồ ở chỗ Thương lão đầu , hôm nay cô đi đến phủ của Phù Dao rồi bốn người lại đến đó , lúc sau, đến nơi thì đã thấy Thương lão chờ sẵn ở cửa , thấy cô đến , họ liền mời cô đến một căn phòng, bảo vật cũng ở trong đó, khi vào trong họ đi lấy hai chiếc hộp gỗ rất đẹp rồi mang đến trước mặt cô, rồi mở nó ra và nói 
Công tử, lần trước công tử nhờ ta tìm hộ đồ vật tặng mừng thọ, ta đã tìm rồi, mời người xem 
Cô đi đến khẽ chạm vào chúng, nhìn những đường nét trên hai bảo vật này thì có lẽ chúng đã có từ rất lâu về trước , cô hỏi 
Xuất xứ của chúng thế nào? 
Dạ công tử, một là viên thiên châu , nó có từ rất lâu về trước bây giờ đã không còn viên thứ hai 
Ừ.Còn cái kia? 
Nó là bức tượng ngọc , được khắc từ hơn 1000 năm trước đây, khối ngọc cũng rất quý giá , bây giờ cũng không thể tìm được khối ngọc này nữa 
Ừ 
À, công tử, người có hài lòng về hai món đồ này không? 
Rất hài lòng, đa tạ ông, Tiểu Phù mang ra đây 
Thương lão, đây là chút ngân lượng ,công tử nhà ta muốn cảm ơn ngài, mong ngài nhận cho 
Công tử, ta đã nhận tiền của người rồi, không thể nhận thêm được 
Không sao, ông cứ cầm đi, cũng có bao nhiêu đâu 
Đây cũng đến mấy trăm lượng vàng rồi, người này ra tay thật hào phóng 
Cầm đi 
Dạ, vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-tai-nang-cua-cuu-vuong-gia/875646/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.