Trường An tiến lên đón Tiểu Sa Di, ôn hòa nói: "Tiểu sư phụ, người xem, chúng ta cả người mệt nhọc, có thể hay không trước tiên giúp chúng tôi chuẩn bị một sương phòng." Dứt lời , từ trong tay áo lấy ra một thỏi bạc, lại nói: "Đây là tiền dầu mè, xin tiểu sư phụ nhận lấy."
Tiểu Sa Di nhìn bốn người một lát, khi hắn thấy bộ dáng của Âu Dương Sùng Hoa nhếch nhác thì không đôi mày thanh tú không khỏi cau lại, "A di đà Phật, các vị thí chủ, mời theo bần tăng ."
"Tạ ơn tiểu sư phụ, làm phiền dẫn đường."
Trường An nói cám ơn với Tiểu Sa Di.
"Mời."
Tiểu Sa Di đi trước dẫn đường, dọc theo đường đi hắn thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Âu Dương Sùng Hoa, trong đầu nghi ngờ . . . . . .
Ánh mắt Âu Dương Sùng Hoa trầm xuống, được Ngân Tụ dìu đi trên đường mòn.
Xa xa truyền tới tiếng tụng kinh, tuy là có Phật, nhưng làm sao quản hết những ân oán thế túc của người đời.
Âu Dương Sùng Hoa không tin tưởng, nói đến thần linh, cầu Phật không bằng cầu mình, mạng của mình, chỉ có chính mình tự giữu lấy.
Mặc Ngạo Đình ở phía trước, bóng lưng của hắn thẳng tắp cao ngất, mặc dù phục sức cũng không phải cẩm phục hoa lệ, nhưng vẫn không che giấu được một thân quý khí.
Âu Dương Sùng Hoa đem tầm mắt từ trên người Mặc Ngạo Đình chuyển sang bên cạnh.
Vạn Phật tự cũng không lớn, tiền viện thờ thần Phật.
Hậu viện hợp với tiền viện chính là một con đường mòn bằng đá, sương phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411429/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.