Bờ Lạc Hà, liễu xanh đưa đẩy gọi tình, ý xanh nồng đậm gió xuân cười.
Trên sông, đang lúc hoa sen nở hoa, cô gái hái sen hoạt động mái chèo, như con thoi dạt dào trong sóng xanh biếc.
Một chiếc thuyền hoa, chia hoa rẽ liễu, từ từ đi tới.
Mà nơi Mặc Ngạo Đình nghe được tiếng đàn, đúng là từ thuyền hoa kia truyền đến.
Hắn đứng ở bờ sông, nhìn về hướng thiếu nữ đang ngồi đánh đàn bên trong thuyền.
Bởi vì khoảng cách quá xa, chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ, nhưng lại không thấy rõ ràng dung mạo.
Chỉ là, trong một lúc tiếng đàn kia đã làm cho người ta say mê, đúng là có thể so sánh cùng với nhạc công Phi Tuyết bên người Mẫu Hậu.
Ngoại trừ tiếng đàn của Thượng Quan Phi tuyết, tới giờ còn chưa có nghe được tiếng đàn nào cảm động như thế.
Mặc Ngạo Đình không thể không thừa nhận, quả thật hắn đã bị tiếng đàn động lòng người này thu hút.
Đang lúc Mặc Ngạo Đình động lòng, muốn đi về phía trước thì thanh âm vội vàng của Trường An truyền đến: "Thái tử - - Thái tử…"
Ánh mắt Mặc Ngạo Đình trầm xuống, quay người lại, nhìn về hướng Trường An, hỏi: "Chuyện gì?"
"Thái tử, trong cung truyền lời đến, nói là bệnh của Hoàng Hậu lại tái phát, xin ngài hãy nhanh quay về xem một chút, vào lúc này, vài vị Vương Gia cũng đã đi qua rồi."
Tay Trường An lau mồ hôi trên trán, xa xa hắn cũng nhìn thấy chiếc thuyền hoa.
"Cái gì ----"
Mặc Ngạo Đình bởi vì lời nói của Trường An, trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411411/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.