Mưa chưa bao giờ dừng lại, tí tích tí tách mà lạnh lùng rơi xuống đầy sân, rêu xanh ở dưới bậc lại xanh biếc
Mặc Âm Trần dựa vào gần cửa sổ, đôi mắt trong suốt chiếu đến mưa, đón gió, nhìn qua ngoài cửa sổ, đêm càng khuya
Bóng dáng chậm rãi từ bên ngoài đi vào, nhìn thiếu niên ngồi gần cửa sổ, trên mặt giương một nụ cười: "Trần Nhi."
Mặc Âm Trần nhìn thấy người tới, nhảy mạnh xuống cửa sổ, kích động mà chạy về phía người tới, "Vương thúc"
“Trần Nhi, đêm khuya vậy mà sao cũng không sai người cầm đèn, hại Vương thúc thiếu chút nữa trở về rồi."
Người tới chính là bào đệ của đương kim hoàng đế lung nguyệt, Tấn vương gia đứng hàng thứ lão thất, Mặc Tô Hòa.
Mặc Âm Trần ở trong lời nói của Mặc Tô Hoài, liếc nhìn âm u bốn phía, lúc này mới nhớ tới hắn không cho người cầm đèn
Lúc Mặc Âm Trần định tiến lên, thì đột nhiên một bóng đen, thẳng tắp từ sau lưng Mặc Tô Hòa nhảy lên, đánh về phía Mặc Âm Trần.
Đáy mắt của Mặc Âm Trần đen lại, lúc bóng đen nhảy về phía mình thì trong chốc lát màu đỏ hiện lên
"Thầm thì ——"
Tiếng kêu hơi non nớt, từ đầu vai Mặc Âm Trần truyền đến, định thần nhìn lại, hẳn là một con chồn nước toàn thân ngăm đen, rơi xuống đầu vai của hắn.
"A nha, lại là ngươi cái đứa nhỏ tinh nghịch này."
Mặc Âm Trần đưa tay trêu chọc cổ con chồn đen nhỏ Tiểu ô nhi
Tiểu ô nhi lúc này kêu dài một tiếng, dùng cái đầu nhỏ của mình cà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411402/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.