Âu Dương Sùng Hoa bỗng nhiên ngẩng mặt, nhìn về phía nam tử tóc trắng bên cạnh, trong mắt nàng lộ ra vô tận kinh ngạc cùng nghi hoặc, lời hắn nói thật sự sao? . . . . . .
Nhưng mà, nàng cũng có một chút nhớ được.
Nam tử tóc trắng, hướng về Âu Dương Sùng Hoa vươn tay, "Theo ta đi."
Âu Dương Sùng Hoa nhìn bàn tay đang ngày càng gần mình.
Lại cúi đầu nhìn bàn tay mình, khó có thể đưa ra quyết định.
"Âu Dương, không thể nghe theo hắn ——"
Thanh âm của Từ Mộc Dương từ trong thư phòng truyền ra.
Âu Dương Sùng Hoa ngẩng mạnh đầu, theo tiếng nhìn lại, nhìn thấy Từ Mộc Dương cùng Giáo sư Hà Điền đang bị dính chạt lại trên tường.
"Đây là ngươi làm?"
Âu Dương Sùng Hoa quay sang, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng dừng lại trên khuôn mặt của nam tử tóc trắng.
"Bọn họ quá ồn ."
Nam tử tóc trắng cười nhìn qua Âu Dương Sùng Hoa, ống tay áo hướng phía trước vung lên.
Tức thì, hai người vốn đang dính trên tường, ngã nhào xuống đất.
Ngay lúc ấy Âu Dương Sùng Hoa cũng nhấc chân bước về phía trước.
Nhưng không ngờ, nam tử tóc trắng kịp thời nhốt chặt vòng eo nàng , đem nàng kéo lại.
Hắn cúi đầu, con mắt chăm chú nhìn gương mặt Âu Dương Sùng Hoa, "Nàng muốn đi nơi nào?"
"Ta không thể đi theo ngươi."
Âu Dương Sùng Hoa dứt khoát cự tuyệt lời hắn.
Đôi mắt vốn mang một chút vui vẻ, bỗng nhiên trầm xuống, nhưng cũng rất nhanh khôi phục lại bộ dáng cười yếu ớt như trước.
Ngón tay thon dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411389/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.