Theo sau Tiểu Lục Tử , Âu Dương Sùng Hoa đi tới tòa tháp lâu Mặc Âm Trần đã chuẩn bị cho nàng.
Nhìn qua cái tháp lâu cao vút, đáy lòng nghi hoặc càng ngày càng sâu.
Tiểu Lục Tử sau khi đưa nàng đưa vào trong cũng rời đi.
Chỉ là nếu cho nàng ở chỗ này chờ, thì Mặc Âm Trần hẳn là rất nhanh sẽ tới.
Âu Dương Sùng Hoa ngồi ở vị trí gần cửa sổ, ngắm nhìn xa xa.
Trước mắt nàng là tầng dưới chót của tháp lâu, lại bởi vì địa thế so với nơi khác cao hơn, xa xa những nơi khác địa thế thấp hơn.
Đột nhiên, một đạo lục quang lần nữa xuất hiện trong ánh mắt nàng.
Xa xa nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ áo màu lục thướt tha, đang bước chậm rãi trong viện.
Từng nghe, Liễu Phi nương nương chỉ có Mặc Âm Trần là con trai duy nhất, hắn còn chưa cử hành lễ trưởng thành chẳng phải không được nạp phi sao?
"Ngươi đang nhìn cái gì vậy?"
Mặc Âm Trần vừa tiến vào trong phòng, nhìn thấy Âu Dương Sùng Hoa đang ngồi ở bên cửa sổ, thất thần, thật đúng là làm cho hắn hiếu kỳ, rốt cuộc có cái gì chứ?
Lại có khả năng hấp dẫn tầm mắt của nàng.
"Không có gì." Âu Dương Sùng Hoa thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Mặc Âm Trần, hỏi: "Ngươi thật sự muốn để cho ta ở đây?"
"Đương nhiên, ngươi là cận vệ của ta, tất nhiên là mọi lúc phải ở bên cạnh ta, nơi này là chỗ ta ở, ta muốn ngươi cũng ở đây."
"Nơi này là chỗ ở của ngươi?"
Âu Dương Sùng Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411375/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.