Chương trước
Chương sau
Tiểu Lục tử thừa dịp rối loạn, đã trốn vào trong bụi cây gần đấy.
Tuy rất muốn đi cứu Vương gia, nhưng trong rừng đao quang kiếm ảnh kia, căn bản là không dám vào .
"A nha…….!" Mặc Âm Trần đột nhiên kêu lên, ở xa xa tiểu Lục tử cũng giật mình gọi, "Vương gia……….."
"Muốn chết!" Tiếng quát chói tai của Âu Dương Sùng Hoa vang lên, hai cái sơn tặc ở sau lưng Mặc Âm Trần, trong nháy mắt ngã xuống.
Mặc Âm Trần nhìn bọn sơn tặc dưới chân, chỉ vào bọn chúng, dùng sức gật đầu, nói: "Quả thật là muốn chết!"
Sau lưng truyền đến tiếng vang, làm cho Âu Dương Sùng Hoa bỗng nhiên xoay người, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng quét về phía Mặc Âm Trần, "Ta nói ngươi đấy."
"Ta biết rõ, nhưng mà ta đang nói bọn chúng." Mặc Âm Trần không thay đổi bộ dạng vui cười, không sợ hãi nói: "Nàng không nỡ để bọn chúng làm tổn thương ta."
Âu Dương Sùng Hoa ánh mắt trầm xuống, thân thủ rất nhanh vừa hướng về phía Mặc Âm Trần vừa động thủ, đột nhiên bên cạnh một đao chém tới chăn ngang. Làm cho nàng ngửa nửa người ra phía sau, tránh được một đòn công kích nguy hiểm không hề báo trước
"Muốn chết!" Không đợi Âu Dương Sùng Hoa mở miệng, Mặc Âm Trần đã mắng tên thủ lĩnh sơn tặc kia
"…………….." Âu Dương Sùng Hoa lạnh lùng liếc mắt nhìn Mặc Âm Trần, nhưng không có đáp lại cái gì .
"Lão Tử………. Lão Tử….." Tên thủ lĩnh đối mặt với Âu Dương Sùng Hoa và Mặc Âm Trần, vừa tức vừa sợ, nửa ngày nói không được một câu đầy đủ.
Nhìn qua những tên nằm trên mặt đất, tiếng kêu la liên tục của huynh đệ, tên thủ lĩnh sơn tặc ánh mắt cũng đã trở nên sẫm đỏ, hoặc giống như là muốn chết dìm hai người phía trước trong lửa giận của hắn.
"Này , ngươi rốt cuộc còn đánh nữa hay thôi đánh?" Mặc Âm Trần hai mắt mỉm cười, nhìn về phía tên thủ lĩnh sơn tặc đang nổi trận lôi đình.
" Tiểu tử thối………….. " sơn tặc nhìn về phía Mặc Âm Trần.
"Ngươi muốn làm gì?" Âu Dương Sùng Hoa tế mị hai mắt, nhìn về phía Mặc Âm Trần.
Mặc Âm Trần cười đi đến bên cạnh Âu Dương Sùng Hoa , tay của hắn tự nhiên đến mức làm cho người ta cho rằng đây là thói quen của hắn, cứ như vậy ôm vòng eo Âu Dương Sùng Hoa , kéo nàng vào trong ngực.
“Ta không muốn sao”
Âu Dương Sùng Hoa ghé mắt, nhìn về phía Mặc Âm Trần trong hai mắt không mang theo một tia tình cảm.
"Đương nhiên muốn, chẳng những là muốn, ta còn muốn ôm nữ nhân ta thích ." Mặc Âm Trần, cúi đầu xuống, cứ như vậy hôn một chút lên gò má Âu Dương Sùng Hoa
"bụp"
Âu Dương Sùng Hoa vung tay lên rồi hạ xuống, thoáng cái chỉ thấy trên gương mặt tuấn tú Mặc Âm Trần, để lại năm dấu tay thật sâu.
Mặc Âm Trần bị đánh trong nháy mắt, không khí bốn phía đông cứng trong khoảnh khắc
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.