"Tiểu oa nhi, ngươi không muốn sống nữa sao!" Lão nhân thanh âm tức giận, từ đỉnh đầu truyền đến.
Âu Dương Sùng Hoa lau đi vết máu ở khóe miệng, ngồi thẳng ngẩng đầu lên, nhìn qua đỉnh đầu hai lão quái nhân, "Ta chết đi, sẽ không có ai mang hai người ra khỏi đây."
"Tiểu oa nhi, đừng cho là chúng ta thật sự không dám giết ngươi!" Lời nói âm lãnh của Lão bà bà vang lên đồng thời một luồng hấp lực mạnh mẽ truyền đến.
Âu Dương Sùng Hoa cả người lần nữa bị hút lơ lửng ở giữa không trung.
Hấp lực mạnh mẽ , đè xuống phổi của nàng , hô hấp tắc nghẹn, làm gương mặt nàng trong khoảnh khắc trở nên tím ngắt.
"dừng lại , hai lão già các người lại đi khi dễ một cố nương bé nhỏ, còn gọi gì là giang hồ hảo hán." Thanh âm sáp khàn khàn, từ ngoài cửa động truyền vào.
Âu Dương Sùng Hoa nghe được thanh âm này, thân thể đột nhiên run lên, tên ngu ngốc này còn chạy tới làm cái gì, hắn thật sự không muốn sống sao?
Hiện tại mình căn bản không rảnh phân thân đi cứu hắn!
"Xú tiểu tử, chúng ta còn chưa có đi tìm ngươi, ngươi ngược lại tự đưa thân tới cửa tìm chết ." Lão bà bà thấy thiếu niên đứng ở cửa động, thì gương mặt xấu xí trong nháy mắt vặn vẹo, âm hiểm cười liên tục.
"Lão thái bà chết tiệt, mạng của ta còn dài mà, ta cảnh cáo các ngươi, nhanh thả nàng ra, bằng không tiểu thiếu gia ta thủ hạ không lưu tình." Thiếu niên ngẩng đầu ưỡn ngực, một đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411357/chuong-27.html