"Tiểu thư, người vừa rồi đi nơi nào, nô tỳ không phải đã dặn người biết đừng loạn đấy sao?" Ngân Tụ ngồi yên cầm áo choàng, vẻ mặt giống như bộ dạng muốn khóc, xuất hiện ở trước mặt Âu Dương Sùng Hoa .
Ngân Tụ cầm cánh tay Âu Dương Sùng Hoa, nhìn từ trên xuống dưới nàng, hỏi:
"Không có việc gì chứ tiểu thư?"
Âu Dương Sùng Hoa nhàn nhạt cười, lắc đầu với Ngân Tụ.
"Vậy là tốt rồi, người thật hù chết nô tỳ. Nhanh phủ thêm áo choàng, chúng ta cũng nên đi trở về, bằng không phu nhân sẽ lo lắng."
Ngân Tụ vuốt tay Âu Dương Sùng Hoa. Kinh ngạc nắm bàn tay lạnh buốt, nàng nhảy dựng:
"Xem này bàn tay nhỏ bé, đều nhanh thành khối băng ."
Ngân Tụ đem áo choàng choàng qua vai Âu Dương Sùng Hoa choàng, ôm lấy nàng đi về phía hoa viên. . . . . .
Một đêm náo động, bởi vì Tần Mậu chết đi, và việc Âu Dương Tề Duyệt bị thương, làm cho cả Âu Dương gia đều lâm vào khủng hoảng.
Đại khái cũng chỉ có Âu Dương Sùng Hoa ngủ ngon lành, bên ngoài đều hỗn loạn tựa hồ cũng bị nàng vứt bỏ bên ngoài .
Sáng sớm, Ngân Tụ bưng nước rửa mặt tới, hầu hạ Âu Dương Sùng Hoa đứng dậy.
Trong miệng còn bất chợt phàn nàn:" Âu Dương gia có phải là mấy năm đều gặp hạn không? Như thế nào việc này chưa qua việc khác đã tới. May là hôm qua tiểu thư không có việc gì bằng không Ngân Tụ thật đúng là không biết làm sao bây giờ ."
Ngân Tụ đợi Âu Dương Sùng Hoa mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-si-ngoc-khong-de-choc/1411340/chuong-10.html