Mũi tên xuyên vào vai trái của Thanh An khiến nàng ta ngã xuống ngựa. Tên áo đen thấy vậy cũng rời đi ngay để tránh bị phát hiện. Mô U Minh nhảy xuống ngựa, chạy đến bên Thanh An đỡ:
" Thanh An, tỉnh dậy, Thanh An,......"
Nàng ta đau đớn mở mắt, giọng nói thều thào:
" Chủ tử, Thanh......An mệt rồi, có..... có lẽ s...sau này thuộc hạ không theo phục mệnh người được nữa rồi. "
Mộ U Minh bế nàng ta dậy, lao như bay:
" Ngươi câm miệng cho ta, ngươi sẽ không sao, tốt nhất là ngươi nên giữ mạng của mình, nếu không ta sẽ giết chết ngươi, ngươi nghe rõ lời vản vương nói hay chưa?"
Thanh An không nói gì cả, nhìn hắn rồi ngất lịm đi. Mộ U Minh cho toàn quân rút vào thành, ra lệnh:
" Đi tìm đại phu đến đây mau lên. "
" Vâng thuộc hạ tuân mệnh. "
Thanh An được Mộ U Minh bế vào phòng, nàng ta mặt mũi nhợt nhạt không có một chút sức sống nào cả, chỉ có một từ để hình dung nàng ta lúc này " thảm ". Đại phu đang bắt mạch, các cơ trên mặt ông ta nhăn hết lại, mỗi vị tướng sĩ canh ở bên, lo lắng cho nàng ta.
Mộ U Minh thì không nói gì cả, ngồi im như bức tượng băng không cảm xúc, nhưng thực chất đó chỉ là bề ngoài, lúc này trong tâm hắn cũng xao động. Hắn cảm thấy bất lực, vì người nằm trên giường lúc này là hắn không phải Thanh An.
Đại phu đứng dậy, lắc đầu:
" Tiểu thư bị trúng cổ độc rồi. Độc này một khi đã mắc phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-sat-thu-nang-that-thu-vi/951214/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.