Đứng trước cửa phủ Tưởng gia,là hai vị ma ma và Ý Lan đứng chờ cô. Cô bước xuống xe ngựa, Ý Lan chạy tới dìu cô xuống:
" Tiểu thư, người cẩn thận. "
"Ừ. "
Cô bước vào phủ, hai vị ma ma cúi người hành lễ:
" Tham kiến đại tiểu thư. "
Tưởng Lan Nguyệt đáp:
" Đứng lên đi. Phu nhân đâu?. "
Ý Lan đáp:
" Tiểu thư, phu nhân đang nói chuyện với nhị tiểu thư trong viên ạ. "
" Được, ta biết rồi. "
Cô cùng Ý Lan đi đến chỗ của lão phu nhân. Trước mắt, khung cảnh ở phủ tuy không sa hoa lỗng lẫy như trong cung nhưng nó cũng rất đẹp. Bước chân tới cửa, cô không vội bước vào.
Tưởng Tiện Nguyên đang nói chuyện với Tưởng phu nhân về cô, khóc lóc thảm thiết:
" Mẫu thân sao con khổ thế, sao cái gì con cũng phải nấp sau lưng nàng ta, về phủ thì đại hoàng tử đâu còn yêu thương con như trước. Càng ngày càng lạnh nhạt. Đều tại con ả Tưởng Lan Nguyệt đi quyến rũ chàng. Mẫu thân người phải giúp con dạy dỗ nàng ta, người phải làm chủ cho con. "
Cô đứng ngoài, nhất thời đầu óc có chút không bình tĩnh, nàng ở trong cung suốt thời gian qua, có gặp đại hoàng tử lúc nào đâu trừ lúc trong yến tiệc, chỉ là nhìn thấy chứ có nói chuyện đâu mà quyến rũ.
Cô bây giờ chỉ muốn một con dao, chạy tới xiên mấy nhát vào người Tưởng Tiện Nguyên.
Ý Lan đứng bên cạnh, mãi không thấy tiểu thư nhà mình bước vào, cô không khỏi cất tiếng hỏi thử:
" Tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-sat-thu-nang-that-thu-vi/951203/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.