" Ngươi có buông ta ra không thì bảo. Cái tên thiểu năng này. "
Cô nhìn hắn, đối diện với đôi mắt như muốn cấu xé người của Tưởng Lan Nguyệt, Mộ U Minh chỉ khẽ cười, hai tay buông nàng ra:
" Chuyện của nàng là chuyện của ta. "
" Ngươi bị thần kinh hay gì, điên à? "
" Ta không điên ta chỉ là thích nàng mà thôi. "
" Thích ta, ngươi........ngươi nói lại lần nữa ta nghe không rõ. "
Mộ U Minh cất tiếng
" Ta thích..... A..a "
Chưa nói được hết câu thì hắn bị Tưởng Lan Nguyệt nàng đá bay xuống nóc nhà:
" Ngươi nằm mơ à, thiểu năng như ngươi ai dám lấy. "
Nói xong cô nhảy từ trên mái nhà xuống, đi thẳng đến ngôi nhà vườn hoa cửu anh.
Sáng hôm sau, mặt trờ lộ dần sau đám mây, trời xanh ngắt, nàng ngồi bên đình sen ngắm cảnh thưởng trà, hưởng thụ cuộc sống. Ý Lan đến:
" Tiểu thư, lão gia, phu nhân gọi người đến Thu Đường viện . "
Cô đứng dậy vươn vai:
" Được rồi. "
Cô thong thả đi đến viện, khi cô đến nơi thấy mọi người đã đông đủ. Cô tiến lại bái khiến Tưởng phu phụ thừa tướng tiến lại chỗ mình ngồi. Tưởng lão gia lên tiếng:
" Nếu mọi người đã đông đủ thì ta xin thông báo một việc, tháng sau là ngày gả của Tiện Nguyên, ta muốn mọi người trong phủ cố gắng làm sao cho hôn sự này thật chỉn chu. Và cũng sau hôn lễ này ta cũng phải xuất chinh rồi. Tưởng Lan Nguyệt con à, hãy nghe những gì phụ thân nói đừng quá tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-sat-thu-nang-that-thu-vi/951190/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.