Hắn như người mất hồn, lơ đãng đi vào đại điện vừa bước đến cửa liền như một người khác, vẻ mặt cùng thái độ trở lại bình thường. Là một người đứng đầu hắn không cho phép mình để lộ cảm xúc thật ra bên ngoài, nếu bị phát hiện e là cả người đó cũng sẽ gặp nguy hiểm, hắn luôn là vậy che giấu cảm xúc rất tốt, cũng được mười mấy năm rồi.
Hắn bước đến ngồi vào vị trí cũ, các quan thần thi nhau hú hét, hò reo vui chơi thoát loạn vì vua đã gục trước chén rượu mỹ nhân thì còn ai quản lý nữa. Mọi người vui chơi nào để ý đến hắn, Mộ Hương thấy thế liền hiên ngang bước xuống ngồi kế Cao Hàn tỏ vẻ muốn tâm sự.
"Chàng có chuyện gì sao?" Ả ta cúi người rót rượu cho Cao Hàn, bàn tay nhẹ vuốt bờ vai cứng cỏi rồi sờ nhẹ vào bên má hắn, dáng vẻ quyến rũ chết người.
"Ta thì có chuyện gì!" Hắn thì đã quá quen với việc này nhưng lại dần thấy lạ lẫm từ khi Lam Ly xuất hiện. Sự việc khi nãy xảy ra ở hậu hoa viên làm hắn dần nản lòng với cô vương phi đào hoa liền không muốn quản nữa, để Mộ Hương muốn làm gì thì làm.
'Quay về trước đây cũng tốt..' Hắn nghĩ.
"Đừng lạnh nhạt với thiếp thế chứ, người ta cũng chỉ muốn quan tâm ch.." Mộ Hương nũng nịu thì thầm vào tai hắn, mặc kệ ánh nhìn của những quan thần và cung nữ mà vuốt ve lòng ngực người trước mặt.
"Đa tạ hoàng quý phi đã quan tâm nhưng đây là vương gia nhà ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-quyen-luc/960647/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.