Sau khi Triết Lãng bế Lam Ly đi trong cơn gió lớn thì cũng là chuyện của vài canh giờ trước.
Hiện tại mọi người đã xuất phát lên đường, và đang nghỉ trọ tại một tửu lầu có tiếng.
"Ngoan, há miệng ra ta đút cho tỷ ăn" La Mao yêu chiều ngồi đút từng muỗng súp cho Đào Liên.
"Aaaa.." Đào Liên cũng không phụ ý tốt của y mà nhiệt tình phối hợp, âu yếm đút nhau ăn.
Hương Thảo thấy vậy liền ngó qua Lan Nguyệt, hiểu ý cô liền không ngần ngại bỏ đồ ăn vào miệng đút bằng môi cho bé người yêu.
"Ưmm, này tỷ kỳ quá à không biết ở đây có bao nhiêu người đang nhìn hả" Sau khi dứt môi Hương Thảo ngại ngùng đánh như không đánh vào vai Lan Nguyệt.
"Được được là ta không tốt sẽ không làm như vậy nữa" Y dịu dàng nói, với y Hương Thảo vẫn là nhất, y nói gì cô cũng sẽ nghe theo.
"Ta bảo không làm là tỷ không làm thật à, hứ biến đi!!?" Tự nhiên Hương Thảo giận dỗi làm Lan Nguyệt hoang mang, ra sức năn nỉ, xin lỗi y.
Nhìn hai cặp trước mắt cứ xà nẹo xà nẹo làm Lam Ly cảm thấy vô cùng chướng mắt.
Thấy hai cặp đang phát cẩu lương trước mắt, Lam Ly cùng Triết Lãng không hẹn mà cùng nhau quay mặt lại nhìn đối phương.
"Nhìn cái gì mà nhìn, có tin ta móc mắt ngươi không hả?!" Tự nhiên nhìn người ta làm gì Lam Ly ngại nên thành ra giận luôn, thật sự cô cũng muốn được dỗ dành như cặp Nguyệt - Thảo.
Nhưng hắn nghe cô nói thế liền ngoảnh mặt làm ngơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-quyen-luc/960634/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.