"Đi thôi"
Hiện tại Lam Ly cùng Cao Hàn đang chuẩn bị vào hoàng cung. Được hoàng thượng đích thân mời vào dự yến tiệc, cũng như ăn mừng chiến thắng. Hắn nhẹ cầm tay cô đỡ vào trong xe ngựa.
"A, ngươi nhẹ tay một chút, không biết ta đang đau à" Lam Ly cáu gắt, đặt mông xuống ghế không quên càu nhàu hắn.
"Nàng đau chứ ta không có đau" Hắn không lạnh không nhạt lên tiếng, ừm thì hắn giận cô rồi. Nhưng vẫn yêu chiều xoa bóp vai cho cô.
Chuyện là tối qua cô có việc gấp cần gấp cần gặp thuộc hạ của mình. Lam Ly liền nhân lúc hắn ngủ say lẻn ra khỏi phủ. Trên đường đi cô luôn có cảm giác như bị theo dõi, cô bước chân đều đều đầy chậm rãi trong căn hẻm u tối chỉ có ánh sáng của mặt trăng chiếu rọi, bỗng từ đâu xuất hiện một đám hắc y nhân, chúng kề đao vào cổ cô, buông lời uy hiếp.
"Ngươi là Ngữ Yên, người đã quyến rũ Hàn vương sao?" Tên cầm đầu lên tiếng hỏi rõ.
"Các vị huynh đài đây có nhầm lẫn gì không, ta chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm thì làm sao có thể là Ngữ Yên sắc nước khuynh thành, tài giỏi vô song còn quyến rũ được Hàn vương cơ chứ" Lam Ly giả vờ ngây thơ yếu đuối, giả làm con gái nhà lành đang bị bắt ép, đầy sợ hãi, tay chân run lên cầm cập nhưng vẫn không quên tâng bốc bản thân.1
"Hửm, vậy sao đêm khuya cô lại còn đi ngoài đường!?" Tên đó đa nghi vẫn không ngừng dò xét.
"Ayo, chắc các ngài không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-quyen-luc/960619/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.