Lam Ly nhìn xung quanh liền biết còn rất nhiều người của hoàng quý phi. Cô bèn cho ngươi lôi bà già kia đi, rồi một mạch đến thẳng đến phòng lớn nhất ở phủ cũng là nơi dùng để tiếp khách. Còn được gọi là nhà chính.
Lam Ly bước vào bên trong phòng. Đi lại hai chiếc ghế nhung được khoác lên người chiếc áo lông màu đen, đặt ở cuối phòng. Cô ngồi vào ghế bên trái. Quản gia thấy thế liền lên tiếng giải thích.
"Thưa vương phi, người có thể qua bên đây ngồi được không ạ, chiếc ghế đó là của vương gia ngài ấy không thích ai đụng vào đồ của mình cả, nếu ngài ấy biết e là.." Ông nhẹ giọng nói.
"Đúng đó, đúng đó Tiêu quản gia nói chí phải" Các nô tỳ bắt đầu không yên phận, bàn tán xôn xao.
"Không biết gì về vương gia, vậy mà cũng đòi làm vương phi thật là.."
"Chắc cô ta mới về nên chưa biết đó thôi. Hồi đó có người không biết vô tình hay cố ý mà ngồi thẳng lên ghế của vương gia. Khi biết chuyện ngài đã cho người đánh tên đó tàn phế. Rồi đuổi ra khỏi phủ, quăng chiếc ghế bằng nhung đắt tiền ấy đi. Mua cái mới.."
"Cô ta dù sao cũng là vương phi chắc không bị đánh gãy tứ chi rồi ném vào rừng cho thú hoang ăn thịt đâu nhỉ?" Vừa nói đám người đó vừa cười khúc khích nhưng đâu biết đang có một ánh mắt đang nhìn chằm chằm họ.
"E là? sao lại không nói nữa, hử. Dù sao hắn cũng là phu quân tương lai của ta, ta ngồi ghế của hắn thì đã sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-quyen-luc/960614/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.