Bản thân ta vốn định tìm lý do cho việc biểu diễn lần này không ngờ chính ả tự mình dâng đến, nếu địch đã dâng cơ hội đến trước mắt chúng ta sao bản thân không nắm bắt chứ~ Muốn nhìn ta bẽ mặt sao? Muốn sỉ nhục ta nữa sao? Ha~ Lần này ta sẽ cho các ngươi biết không phải cứ im lặng không bộc lộ tài năng thì là phế vật~ Ta sẽ cho ngươi cảm giác bị chính người ngươi gọi là phế vật đánh bại ngươi như thế nào~
Ta uống một ly rượu rồi đứng dậy đi đến trước mặt Trương Vũ Yến:
- Nếu Trương nhị cô nương đây đã có lòng muốn đọ tài nghệ với ta, ta tất nhiên sẵn lòng~
Mọi người nghe vậy liền xôn xao hơn, có tiếng cười, cũng có tiếng sỉ nhục ta nhưng ta không quan tâm, cẩu hoàng đế thấy bọn ta một lòng muốn đọ tài sức như vậy liền gật đầu đồng ý cho bọn ta tự mình chuẩn bị.
Ta đến một điện nhỏ bên hông, Lạc Ý mang theo y phục mà tam tỷ tỷ chuẩn bị cho ta:
- Lạc Ý mau giúp ta thay y phục~
Lạc Ý ngạc nhiên nhìn ta:
- Vậy còn… đàn thì sao ạ?
Ta bình thản:
- Thanh Trúc!
Ta vừa gọi tên nàng liền xuất hiện với chiếc đàn tranh của Lạc Ý, bên cạnh là Thân Ảnh với chiếc đàn tỳ bà của ngạch nương. Mấy ngày trước ta đã sai bọn chúng chuẩn bị sẵn cho ngày hôm nay quả nhiên không làm ta thất vọng, Lạc Ý nhìn Thanh Trúc và Thân Ảnh nàng tuy có ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596294/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.