Ta bước vội vã ra đến cử Quáb Lâm Các thì vọng lại tiếng nói của Lạc Nguyên Chi: - Tỷ tỷ nàng vẫn còn đang mong chờ nữ nhân đó sẽ mang nàng đi sao?
Ta quay người nhìn ả đang bình tĩnh bước đến trước mặt ta: - Ngươi muốn nói gì?
Ả ta cười nhẹ nhìn vào ta: - Tất nhiên là nghĩ xem bọn họ nghĩ ra lý do gì mang tỷ đi khỏi đây~ Tỷ nghĩ thử xem một phế vật như tỷ thì lý do hợp lý hóa mang tỷ về Tây vực là gì?
Ta nhìn ả trong ánh mắt ấy chứa đầy tham vọng, dục vọng và cả những hứng thú với ta: - Đưa ta đi bằng cách gì, đưa như thế nào đó không phải là chuyện mà người quan tâm! Có đi được hay không đó chính là bản lính của ta~
Ả nhìn ta nhếch miệng: - Tỷ biết ta thích tỷ ở điểm nào không? Đó chính là dù trong hoàn cảnh nào tỷ cũng kiêu ngạo, không chịu cúi đầu nhận thua, luôn cố gắng vũng vẫy đế lật ngược tình thế~ Đó chính là điều mà ta thích ở tỷ tỷ~
Ta đẩy ả ra xa xoay người bước đi: - Ngươi biết vì sao ta ghét ngươi không? Đó chính là người dù biết bản thân đã sai nhưng vẫn cố đâm đầu nghĩ bản thân mình đúng đó~ Ta ghét ngươi dù là Thẩm Nhược Hy hay Lạc Nguyên Chi ta đều ghét ngươi~
Ả ta ôm bụng cười khúc khích còn ta thì vững bước quay về Minh Hy Cung… rốt cuộc thì sau cùng người chịu thiệt thòi là 355 vong linh nhà bọn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596281/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.