Cẩu nam nhân hoàng đế nghe hoàng đế và hoàng hậu Tây vực đáp trả tuy tức giận những vẫn phải kìm nén mà cười bỏ qua. Dự vương nhìn chầm chầm ta ánh như phát ra tia máu: - Không biết bệ hạ và nương nương khi nào mới để vương phi của ta hồi cung chăm sóc ngạch nương của ta?
Nghe hắn nói ta có hơi ngạc nhiên, lão phu nhân ấy bệnh rồi sao? Ha~ Bảo ta về chăm sóc~ Nực cười! Người đàb bà mưu mô đấy thì cần gì ta chăm sóc~ Người tham sống sợ chết như bà ta làm gì để cho thân thể mình ngã bệnh được…bên cạnh bà ta 5 tháng bị bà ta giày vò nên ta thừa hiểu vở kịch này. Ta chẳng muốn nói chuyện với hắn chỉ muốn mau chóng được cưỡi ngựa mà thôi~
Cô ấy nghe vậy liền nắm chặt tay ta bước đến trước mặt Dự vương: - Chẳng lẽ trong cung thiếu nô tài chăm sóc cho lão phu nhân lắm sao mà phải cần đến khách của phụ hoàng và mẫu hậu ta về chăm sóc thế?
Dự vương nghe vậy lièn cúi người bảo: - Thần không dám chỉ là nàng ấy dù sao cũng là con cái trong nhà, nghĩa vụ nên chăm sóc mẹ chồng mới phải!
Ha! Dự vương ngươi là con ruột của bà ta sao không đi chăm sóc bà ta đi lại đến đây tìm ta làm gì?
Cô ấy nghe vậy liền cười lạnh: - Ha~ Không biết lão phu nhân bị bệnh gì nghiêm trọng đến mức phải có vương phi kề cạnh chăm sóc vậy? Nếu như bệnh của Dự vương chỉ là nhất thời mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596272/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.