Ta Vù vù ]
Sau chuyện ở trong phòng tắm khi nãy, bọn ta đều ngượng ngùng chẳng ai dám mở lời, cô ấy vẫn cẩn thận hầu hạ ta thay y phục, còn ta thì đỏ bừng mặt chẳng dám nhìn cô ấy. Lần thứ 2 đến gặp hoàng thượng và hoàng hậu tâm trạng ta đã ổn định hơn lần đầu, cô ấy lúc này dừng trước nhìn ta nhẹ nhàng mở lời: - Còn sợ nữa không?
Ta lắc đầu, dù sao cũng đã là lần thứ 2 rồi không còn sợ hãi như những lần đầu nữa, cô ấy thấy vậy liền cười hôn lên trán ta…: - Vậy giờ còn sợ nữa không?
Trêu chọc ta…cô ấy là đang trêu chọc ta~ Mặt ta nóng bừng lên cúi đầu: - Đừng…ngài đang trêu ta~
Cô ấy phì cười đặt ta xuống nắm lấy tay của ta: - Vào thôi~
Ta ngẩng người nhìn cô ấy: - Không…Không bế ta vào sao?
Cô ấy nghe vậy thì nhìn ta nhướng mày: - Hửm, không phải cô hay bảo ta phải thả cô xuống sao? Cô còn la cô tự đi được mà~. ngôn tình hài
Phải! Là mình bảo người ta đừng bế mình mà… nhưng sao… bỗng nhiên một cảm giác được bế lên quen thuộc, ta giật mình thì thấy cô ấy đã đưa ta vào điện, còn thì thầm bên tai ta: - Hạ Hạ thật khó chìu~ Ta bế rồi không có ủ rũ nữa~ Sau này ta sẽ bế nàng đi khắp nơi… nàng có bảo ta thả nàng xuống bao nhiêu lần… ta cũng không thả~ Được rồi nhé!
Mặt ta nóng lên vì câu nói của cô ấy, ta khẽ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596269/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.