Ta mãi nhìn bản thân trong gương mất một lúc mới bừng tỉnh nhìn sang cô ấy cười nhẹ, nãy giờ ta cứ mãi nhìn chính mình quên mất cả việc chính, cô nhìn ta bảo: - Đi gặp phụ hoàng và mẫu hậu được rồi chứ?
Ta gật đầu cô ấy lầy bế lấy ta khiến ta giật mình: - Trưởng công chúa…người…người làm gì vậy? Bỏ…bỏ ta xuống! Ta tự đi được mà~
Cô ấy dường như chẳng nghe thấy lời ta vẫn bế ta bước ra ngoài: - Yên nào! Cô mà nháo thêm một chút nữa là sẽ bị ngã đấy~ Đến lúc đó ta không chịu trách nhiệm với cô được đâu!
Nghe vậy ta cũng đành chấp nhận yên lặng cho cô ấy bế ta ra ngoài, Minh Hy Cung…đúng là lớn thật đó nhưng mà chì dành cho một mình vị trưởng công chúa này ở thôi. Mà khoan đã! Ta và cô ấy vừa bước từ…gian phòng chính ư?! Vậy là…mấy ngày này ta chiếm tiện nghi chỗ cô ấy sao? Cô…Cô ấy có tức giận không? Tối cô ấy ngủ ở đâu? Ta nhìn nữ nhân đang bế mình, cô ấy hình như biết ta đang nhìn liền hỏi: - Nhìn ta có chuyện gì sao?
Ta lấp bấp hỏi: - Ta…ừm tối người ngủ ở đâu? Sao…Sao lại để ta ở gian phòng chính?
Cô ấy nghe vậy chỉ bình thản đáp: - Ta thích cho cô ở đấy thì cô ở yên đấy, còn tối thì ta ngủ cạnh cô~
Gì?! Ngủ cạnh ta á?! Mặt ta bỗng nóng rực lên khiến ta chẳng dám nhìn cô ấy, tối ngủ cạnh ta ư?! Sao có thể chứ? Vậy mấy bữa nay…ta không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596260/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.