Ngay trưa hôm đó, người của Thẩm Nhược Hy - Y Lan đến tìm ta: - Vương phi nương nương cho gọi người đến Khôn ninh cung ạ~
Nghe vậy ta cũng nhàn nhạt đứng dậy mang mạn che mặt vào nhìn ả, ánh mắt ả nhìn đáp trả ta chứa đầy sự khinh miệt, ta cười lạnh nhìn ả ta: - Y Lan…đã lâu rồi nhỉ~ Lâu rồi ta mới lại thấy dáng vẻ cung kính của ngươi hầu hạ ta~
Nghe vậy ả ta nhìn ta chầm chầm chẳng dám mở lời, cũng phải thôi một kẻ " bán chủ cầu vinh " sao đủ tự tin mà dám nhìn lại mặt chủ cũ~ Ta vốn dĩ đã lạnh lòng với ả nhưng ả lại có vài phần giống Tiểu Ý…ta…lại nhớ con bé nữa rồi~
Ta khẽ cười lạnh chỉnh lại y phục rồi bước ra khỏi các, nhìn những bức tường đỏ bên ngoài lòng ta mang những cảm xúc khác nhau. Qua tầng tầng lớp lớp các cung điện khác nhau, ta cuối cùng cũng đến cung Khôn ninh. Bước vào cung điện, ta thấy Thẩm Nhược Hy đang nhàn nhã uống trà thấy ta vào điện ả bình thản đứng dậy: - Tỷ tỷ đến rồi à~ làm bổn cung đợi mãi~
Ta cười lạnh nhìn vẻ mặt giả vờ ân cần ấy cúi người hành lễ với ả rồi nói: - Ngươi mời ta đến lại có việc gì sao?
Thẩm Nhược Hy không nhanh không chậm tiến đến nắm lấy tay của ta: - Tỷ tỷ vào cung giúp bổn cung chuẩn bị cung yến lòng đầy vui mừng nên muốn mời tỷ tỷ đến dùng ít trà nói chuyện, xem như bày tỏ lòng cảm kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596239/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.