Nghe lời hắn nói tim ta bỗng nhiên đập mạnh đến mức khó thở, ta cố vùng dậy thì hắn lại đẩy ta nằm xuống giường. Hắn nhìn ta như thể một con mãnh thú nhìn con mồi sắp chết dưới thân. Ta cố trấn an bản thân mình: - Ha! Hoàng đế à ngươi nên nhớ rằng ta là Dự vương phi là em dâu của ngươi, người ngươi yêu nhanh sắc nghiêng nước đổ thành sao ta có thể so sánh được với nàng~
Nghe đến đây hắn nhìn vào vết sẹo dài trên mặt ta, đưa tay định chạm vào ta liền quay mặt sang bên khác: - Yên tâm thái y viện có nhiều loại cao trị sẹo tốt, lát nữa trẫm sẽ mang cho nàng!
Ta cười lạnh: - Không cần!
Khi xưa vứt bỏ ta giờ lại muốn nhặt ta về, ta đâu có ngốc. Nhưng biểu hiện của hắn khiến ta rơi vào trầm tư, tại sao lại đột ngột như vậy? Tại sao hắn lại đột ngột làm những chuyện này? Chắc chắn có ẩn tình! Mùi rượu nồng đậm phà vào mặt ta khiến ta vô cùng khó chịu, cẩn thận rút trâm trên đầu xuống đâm vào tay hắn, hắn đau đớn lợi dụng thời cơ ta liền ngồi dậy thoát khỏi tình cảnh ban nãy. Hắn hung dữ trợn mắt với ta: - Nàng…hành thích trẫm? Nàng dám?
Ta cầm cây trâm nhuốm đầy màu của hắn, đây là thứ mà ngạch nương để lại cho ta giờ đã bị hắn làm bẩn, ta cẩn thẩn lau sạch vết máu trên trâm cài nhìn hắn: - Mong bệ hạ ngươi biết giữ mình, ta là em dâu của ngươi không phải Tình nguyệt vương phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596236/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.