Quay trở về phủ, ta ôm mớ suy nghĩ ấy thẩn thờ bước vào viện của mình. Bỗng phía sau truyền đến tiếng bước chân vội vã, giọng nói chua chát của Dung Lý vang lên bên tai khiến ta có chút khó chịu: - Vương phi, lão phu nhân cho gọi người đến chính điện!
Suy nghĩ mơ hồ khiến ta vô cùng khó chịu nay thêm thái độ của bà ta như làm bùng nổ ngọn lửa giận dữ trong ta. Ta tiến nhanh vào viện đóng sầm cửa mặc kệ cho bà ta đang gào thét ở bên ngoài. Bước vào sương phòng, ta nhanh chóng thay bộ y phục lộng lẫy trên người, ha! Dù sao đây cũng đâu phải là y phục chuẩn bị cho ta~
Tháo hết tất cả trang sức trên người, ta đặt chúng vào khay gỗ, lấy một bộ lục y nhã nhặn mặc vào, cài một cây trâm hoa đơn giản của ngạch nương rồi ta đem khay y phục đó bước ra. Dung Lý thấy cửa vừa mở liền mở miệng mắng chửi ta: - Ngươi dám bất kính với lão phu nhân? Lệnh của người mà ngươi muốn phản kháng sao?
Nhìn " Chó cậy thế chủ " trước mắt kiêu ngạo nhìn ta, lạnh lùng đưa khay đó vào tay bà ta rồi ta xoay người bước vào viện đóng sầm cửa không nghe tiếp những lời ác ý đó nữa. Vào sương phòng ta ngồi trên ghế vô cùng mệt mỏi không kìm được mà thở dài.
[ Tiếng chén trà ]
Ta ngẩn người ngước nhìn thì thấy Thân Ảnh đã ở đây từ lúc nào, hắn đặt một tách trà nóng trên bàn: - Tiểu thư người muốn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596231/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.