Khắp cả kinh thành chấn động với thánh chỉ của hoàng đế nhưng ở Tề Nguyệt Các không gian lại yên bình hơn bao giờ hết
Ta ngồi trong sương phòng tận hưởng trọn vẹn khoảng thời gian yên bình này trước khi nó biến mất. Không lâu sau, một tên thái giám cùng một đám cung nữ hùng hùng hổ hổ bước vào các của ta. Tên thái giám nghiêm mặt: - Tình nguyệt vương phi mời tiếp chỉ~
Ta nhìn tên thái giám hống hách bên ngoài không nhanh không chậm đứng dậy mở cửa. Vừa thấy ta bọn chúng đều nhìn bằng ánh mắt khinh miệt, cũng phải vết thương trên mặt ta như này sao bọn chúng không khinh miệt cho được. Ta cũng chỉ cười lạnh bảo: - Có chuyện gì sao?
Tên công công ấy nghiêm giọng bảo: - Tình nguyệt vương phi đây là trang sức và hỷ phục mà hoàng hậu nương nương chuẩn bị cho người! Mời người di dời đến Dực không cung ở tạm vài ngày trước khi xuất giá~
Ta nhìn đóng trang sức trên khay đựng cùng bộ hỷ phục đỏ ấy, chúng thật quen mắt với ta. Ta cười lạnh nhìn đám cung nhân: - Vì sao lại dời cung? Bổn vương phi ở đây cũng rất yên tĩnh tại sao lại phải rời?
Tên công công ấy giọng đầy khinh thường ta, ánh mắt phán xét nói: - Đây là ý chỉ của hoàng hậu nương nương! Nếu vương phi không thoải mái thì xin đến Khôn ninh cung ý kiến với hoàng hậu~
Ta nhìn hắn, một kẻ cậy chủ mà lên mặt với ta khiến ta cảm thấy khinh rẻ. Đúng là chủ nào tớ nấy, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596213/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.