Nghe ta nói như vậy, Thẩm Nhược Hy mặt tái xanh nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường. Cô ta chạy vội đến nắm lấy tay ta thân thiết mà cười nói
- Tỷ tỷ sao tỷ lại nói như vậy? Muội rất lo lắng cho sức khỏe của tỷ đó tỷ tỷ!
Ta hất nhẹ tay cô ta ra, mặt không cảm xúc nhìn đôi cẩu nam nữ trước mắt kẻ tung người hứng kia. Ta lười trả lời chẳng muốn quan tâm định quay người rời đi thì lại bị Thẩm Nhược Hy kéo tay
- Muội muội ngươi có chuyện gì sao?
Thẩm Nhược Hy nhìn ta, hai mắt long lanh giả tạo khiến ta phát tởm chỉ muốn hất tay ả ta. Ả ta cười nhẹ nhàng rồi lại dùng cái giọng ngọt như đường nói
- Tỷ tỷ không khỏe mà lại không có người chăm sóc khiến muội rất sót sa và đau lòng~
Nghe cái giọng điệu chảy nước khiến ta ghê tởm đến rùng mình, ta hất tay nàng ra bảo
- Nếu muội muội cảm thấy đau lòng như vậy thì nhớ nhắc nhở nội vụ phủ mang thưởng đến các của ta sớm một chút!
Nàng ta nghe vậy liền cười gật đầu, sau đó nhìn sang tên cặn bã kia nói chuyện rất tình cảm. Ta lười nhìn cảnh tượng diễn kịch trước nên quay người dứt khoác vào kiệu ngồi, cô ta thấy vậy liền cất tiếng
- Tứ lang về cung phải cho gọi Diệp thái y đến xem bệnh cho tỷ tỷ!
Tên cẩu hoàng đế đó ân cần xoa đầu ả ta, bày ra cái giọng cưng chìu
- Được được! Nàng đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596203/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.