Hức! Hức! Ngạch nương....phụ thân...
Tiếng khóc thê lương vang khắp cả 1 phương trời. Cảnh tượng đổ nát hoan tàn, đám cháy ngày càng lan rộng như con quái vật đói khát đang nuốt chửng cả một vương phủ. Tiếng kêu la gào khóc của những người bên trong khiến người đi ngang thoáng chốc cảm giác ớn lạnh, nơi trước mắt chính là Ngự vương phủ
Ta vừa bước xuống kiệu trở về thăm nhà lại nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này khiến trái tim chết lặng. Đám cháy càng bùng lên mạnh mẽ như một con quái vật cố gắng nuốt chửng lấy phủ của ta. Chân tay ta run lên bần bật là do sự sợ hãi hay do cơn tức giận ta cũng chẳng biết nữa. Bỗng trong đám lửa, hình ảnh một nữ nhân khó khăn bò ra bên ngoài khiến nước mắt ta lúc này cũng không kìm được tuôn rơi. Ta chạy vội đến như một con thiêu thân mà gào lớn
- Ngạch nương~
Nhìn thấy ta, nương mỉm cười dịu dàng, vẫn là nụ cười ấy, mặc cho khắp thân thể nương giờ đây đã tàn tạ chi chít những vết thương, khuôn mặt đầy nhem nhuốt nhưng bà vẫn dùng ánh mắt hiền từ nhất nhìn đứa con gái là ta đây. Ta nhìn ánh mắt bà mà lòng đau nhói. Bà cất giọng nói tuy run run nhưng vẫn ấm áp như thuở nào
- Noãn noãn! Noãn Noãn của ta~
Ta run rẩy vội chạy nhanh đến trước mắt bà, nước mắt lăn dài nhìn người nương thân của ta. Người vốn từng rất kiêu ngạo vì là trưởng công chúa nay lại thê thảm đến như vậy. Ta đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-phe-vat-lai-la-bao-boi-tam-can-cua-truong-cong-chua-tay-vuc/3596201/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.